Long rất bình thản với những gì vừa diễn ra, hắn không tức giận vì bị làm phiền, cũng không tức giận vì tồn tại những kẻ như vậy.
Đối với Long những kẻ như thế tồn tại là việc rất bình thường, ngay cả khi xã hội ổn định bọn chúng vẫn tồn tại thì trong thời điểm hiện nay không lạ chút nào khi bọn chúng xuất hiện.
“Điện hạ thứ tội, là thần sơ sót.”
Nhưng điều đó không có nghĩa Văn Trung không sợ hãi.
Hắn cảm thấy để tình trạng này tồn tại là trách nhiệm của mình, là do mình không làm tốt.
“Ta mong sau này không phải thấy những chuyện như vậy nữa.”
Tuy Long biết những chuyện như thế này là điều không thể tránh, dù vậy hắn vẫn nghiêm khắc dặn dò Văn Trung, một viên ngọc thì cần phải mài dũa thì mới có giá trị.
“Thần sẽ cố gắng không để xảy ra chuyện này.”
Văn Trung đáp lời.
Nhưng Long lại không để ý tới Văn Trung hắn quan tâm là hai binh sĩ đang cầm theo súng của mình chạy tới.
Nhìn thấy binh sĩ tới một số người cũng lớn gan hơn từ phía sau những căn lều ló đầu ra quan sát, giết người ở đây là tội rất nặng việc này đã được phổ biến trước đó.
Mấy ngày trước quả thật vẫn có những vụ xô xát chết người diễn ra xung quanh trại, nhưng những vụ xô xát đấy đều chỉ có một kết thúc chính là cả hai bên đều chết, người sống cũng bị xử tử ngay sau đó, không có ngoại lệ nào cho chuyện này.
Nhưng khi hai binh sĩ nhìn thấy người trước mặt bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thep-ma-phap/1117725/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.