“Thất thủ rồi, thế mà thất thủ rồi. Mau mau điều thêm quân tới bảo vệ ta.”
Lý Gia Lâm hoảng sợ ra lệnh, lão chỉ là một hầu tước bình thường chưa bao giờ trải qua chiến tranh.
Giờ đây đã hơn bốn mươi tuổi lão lại càng sợ chết, lão đương nhiên sẽ làm mọi cách nảo vệ mình.
“Không thể đại nhân, tình hình lúc này rất loạn thần không có cách nào tập hợp lạ quân lính đang chiến đấu. Hơn nữa vũ khí quân địch không thích hợp cho chiến đấu trong thành, thần đã để các binh lính còn lại phân tán trong thành chiến đấu với địch nhân, chúng ta có thể bào mòn chúng.”
Vị Nam tướng quân này biết về sức mạnh vũ khí của Long, hắn thấy dùng cách chiến đấu phân tán có thể khiến đối phương gặp khó khăn hơn là việc tập hợp lại một chỗ.
Hơn nữa tình hình hiện tại hắn đã không còn khả năng tập hợp quân đội nữa.
Cũng phải thôi một cuộc loạn chiến trong thành thị thì cho dù là quân đội hiện đại với các thiết bị thông tin tiên tiến cũng không thể hoàn toàn kiểm soát được binh lính tham gia chiến đấu nói gì tới một lực lượng trung cổ với hệ thống chỉ huy yếu kém đến đáng thương này.
“Khốn kiếp đây là lệnh, mệnh lệnh từ hầu tước. Đúng rồi, rồng đâu, lũ hiệp sĩ rồng đâu gọi chúng tới.”
Lý Gia Lâm không quan tâm lời khuyên của Nam tướng quân, bây giờ thứ lão quan tâm là tính mạng của mình.
“Cả ba hiệp sĩ rồng đều đã bị điều đi cùng đại công tử. Thần có thể để người hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thep-ma-phap/1117684/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.