Thành Vĩnh Đông đêm nay cũng như bao ngày khác.
Dù thời điểm này đã qua ngày mới nhưng trời vẫn còn rất tối, hầu hết tất cả mọi người đều đang chìm trong giấc ngủ.
Tuy nhiên cũng có nhiều người thức dậy vào thời điểm này vì công việc của họ.
Điển hình như những người lính gác cổng thành.
“Oáp! Đến giờ thay ca rồi.”
Trên cổng thành phía bắc thành Vĩnh Đông lúc này một đám binh lính đang mệt mỏi tiến hành thay ca gác.
“Các ngươi ngủ cả buổi đêm mà còn mệt mỏi như vậy.”
Binh lính được thay ca nhìn đồng đội của mình uể oải lên tiếng phàn nàn, mắt hắn giờ đã ríu chặt không còn mở được nữa.
“Tối qua chúng ta chơi bài hơi muộn, bây giờ vẫn chưa ngủ đủ giấc.”
Binh lính thay ca lên tiếng giải thích rồi dựa vào tường tiếp tục giấc mộng.
Đây là chuyện xảy ra bình thường ở thành Vĩnh Xuân.
Những binh lính làm nhiệm vụ canh gác cổng thành đều chủ quan như vậy, đây cũng là bình thường khi hàng chục năm qua thành Vĩnh Xuân chưa bao giờ phải đối mặt với chiến tranh, nhiệm vụ canh gác đều chỉ được các binh sĩ đối phó qua loa cho qua chuyện.
Các tướng lĩnh thấy vậy cũng chỉ mở một mắt nhắm một mắt, dù sao cũng không phải vấn đề gì lớn không cần làm to chuyện.
Cứ như vậy một thời gian toàn bộ tòa thành đều lộ ra mọi sơ hở, bất kỳ kẻ thù nào tấn công vào lúc này đều có thể dễ dàng xâm nhập tòa thành.
Không lâu sau một ánh sáng dần xuất hiện trên sông Xen nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thep-ma-phap/1117682/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.