Cùng lúc đó trong cung điện hoàng gia vua của Nam Tinh, Ngô Thiên Cảnh vẫn đang xử lý công việc của mình.
Một người hầu tiến vào bẩm báo.
“Bệ hạ, phó tướng quân đã tới.”
Đức vua vẫn không dừng bút mà chỉ phẩy tay ra hiệu cho người hầu, người hầu hiểu ý đón người gọi phó tướng quân vào.
Xuất hiện trong căn phòng là một người đàn ông trẻ tuổi khoác trên mình một bộ giáp toàn thân sáng bóng, người này tầm ba mươi nhưng khuôn mặt hắn ta lại toát lên vẻ tang thương của thời gian, hẳn hắn ta đã trải qua nhiều chuyện.
Người đàn ông quỳ một chân trước bàn làm việc, hướng về đức vua lên tiếng.
“Thưa đức vua, lục hoàng tử bị ám sát ở Vĩnh Xuân.”
“Ai làm?”
Ngô Thiên Cảnh không hề giao động trước thông tin này, ông ta vẫn chăm chú với công việc của mình.
“Là người của đại hoàng tử.”
Lần này bút của Ngô Thiên Cảnh đã ngừng, lão nhìn về phía phó tướng suy tư nói.
“Tại sao? Giết lão lục không phải lựa chọn sáng suốt, ta không tin thằng nhóc đó ngu như vậy.”
Hiển nhiên đức vua rất hiểu con của mình, ông không phải không tin đại hoàng tử dám làm chuyện đó nhưng đây không phải thời điểm thích hợp, đại hoàng tử đủ thông minh để hiểu nếu việc này không mang tới bao nhiêu lợi mà ngược lại việc này còn có thể bị người khác lợi dụng để đả kích nó.
“Hình như lần này là người của đại hoàng tử tự ý hành động thưa bệ hạ.”
“Hẳn phải có lý do nào đó nữa đúng không?”
Lão cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thep-ma-phap/1117663/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.