Một ngày trôi qua từ sau bài phát biểu của Long, mọi thứ dường như không có nhiều thay đổi, nhưng Long và những người bên cạnh lại biết doanh mọi thứ đã thay đổi lớn như thế nào.
“Thế mà trong một ngày tu kiến được tới hai trăm mét tường rào.” Đức Bình không khỏi cảm khái.
Chỉ mới hai ngày trước thôi ông còn chứng kiến đám nô lệ và bình dân một ngày tu kiến được gần một trăm mét tường rào đã là tốt rồi, ấy thế mà chỉ sau một ngày mọi thứ lại khác như vậy.
“Mới như vậy đã bất ngờ thì sau này người sẽ còn bất ngờ nhiều nữa đấy Bình thúc.” Long nổi hứng trêu chọc.
Chỉ mới một ngày hiệu suất làm việc trong doanh địa gần như tăng gấp đôi, ngay cả Long cũng không ngờ tới, hắn nghĩ rằng phải tới ngày thứ hai khi nô lệ và bình dân nếm được ngon ngọt thì hiệu suất mới bắt đầu tăng.
“Nhưng điện hạ, chiếu theo tốc độ tiêu thụ hiện nay lương thực của chúng ta sẽ hết trong ba tuần nữa, nhưng hàng tiếp tế cũng phải một tháng nữa mới tới nơi.”
Một người thanh niên ngồi bên tay trái Long lên tiếng.
Người này là người phụ trách lương thực cho cuộc khai hoang, người này trên Trần Vũ Quang , nếu nhìn trong trướng lúc này ta có thể dễ dàng nhận ra hắn khi mà tên mặt trắng này nhìn như thư sinh yếu đuối trong khi xung quanh lại là đám người với làn da ngăm đen đầy đầy khí tức sát phạt.
Trần Vũ Quang là con thứ tám của gia đình bá tước Trần gia, cũng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thep-ma-phap/1117650/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.