Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Câm miệng! Câm miệng! Câm miệng! Câm miệng … Vô số âm thanh hỗn loạn quanh quẩn bên tai, dường như là tiếng rít của các u linh. Chúng không ngừng cuồng bay loạn vũ trong đầu hắn, vươn móng tay muốn xé nát óc hắn. Hắn bị tấn công, bị đưa đẩy, bị bóng đen phía sau áp chế, không thể động đậy, mềm yếu vô lực, ngoại trừ thét chói tai và khóc lóc thì chẳng thể làm gì khác.
Hắn khóc, thét lên, bị kiềm hãm trong nọc độc của đau đớn và sợ hãi, mà đau đớn và sợ hãi lại vĩnh viễn kéo dài.
Khuôn mặt nghiêng của hắn bởi vì bàn tay chèn áp đè siết mà méo mó, chỉ có đôi mắt che giấu mờ mịt và khủng hoảng hiện ra giữa các lọn tóc, nhờ vào sự đưa đẩy kia mà càng lúc càng tan rả tiêu cự.
Trước mắt không ngừng toát ra mảnh nhỏ quang ảnh điên cuồng, bóng đen kéo dài từ cửa sổ ra ngoài, kéo dài ra phía rừng cây đằng xa, cuối cùng hòa nhập vào bóng tối sâu thẳm.
Đầu của một người phụ nữ đặt ở trên mặt cỏ nhìn hắn, mái tóc đen rối tung như mạng nhện, con mắt mở to trừng trừng, tựa như một cái nấm vừa mới được mọc.
Bà nhìn hắn. Nụ cười nhe răng, ác dục và hung ác, toàn bộ cầu xin, khóc và thống khổ, đều được nhìn chằm chằm. Nhưng chỉ là nhìn chằm chằm.
Đừng nhìn con như thế! Không nên nhìn … Hắn cầu bà, mắng bà, gọi tên bà, nhưng không nhận được sự đáp lại nào.
Đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thanh/2190692/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.