Sâu trong vực hư không loạn lưu, Thần Chủ Bố Lai Ân và Minh Hạo đang giao chiến kịch liệt,
Chẳng qua hai người như bị tầng tầng mê huyễn bao phủ, làm cho tất cả mọi người ngưng thần nhìn cũng không thể thấy được rõ ràng, giống như hai người chỉ là ảo ảnh vậy.
Lúc này mọi người không thấy được lực lượng của Duy Đức Sâm đã hao hết, đã biến mất không thấy trong hư không loạn lưu rồi.
Cũng không ai để ý thấy Thạch Nham bây giờ bóng dáng như biến ảo, u ám mơ hồ, bỗng nhiên biến mất.
Mà Hủy không còn bị lực ăn mòn mãnh liệt của Duy Đức Sâm trùng kích nữa thì lại tạo chất sừng màu vàng để phòng ngự trước người. Cùng với việc lúc trước phải che chở chu chủ thân an toàn, trạng thái của nó bây giờ rõ ràng không tốt, toàn thân run rẩy.
Thực tế cũng đúng là như vậy.
Rất nhiều tinh khí sinh mệnh bay ra khỏi người nó. Những năng lượng này sau khi bị lực ăn mòn làm cho phải bay ra thì toàn bộ đều bị Thạch Nham hấp thu, biến thành chất dinh dưỡng để Thạch Nham tiến hóa.
"Xuy xuy xuy!"
Đột nhiên vô số khói đen bay ra khỏi người Hủy, một năng lượng huyền diệu khó dò đột nhiên bộc phát xung quanh nó. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Năng lượng này người thường không cảm giác được, cũng không nhìn thấy, như đang trong trạng thái ẩn hình.
Thế nhưng Thạch Nham lại thấy rất rõ!
Năng lượng phóng ra từ người Hủy dẫn động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-than/2245275/chuong-1342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.