Thiên Huyễn Tông có cung điện rộng lớn hùng vĩ, có mật thất tu luyện, có sân bãi thi triển áo nghĩa, cung điện có bảy tầng, mỗi tầng cao trăm mét, số lượng gần trăm phòng đủ để dung nạp mấy trăm người.
Lúc này nơi đây toàn bộ do Thạch Nham Âu Dương Lạc Sương chiếm cứJ cung điện có thật nhiều cửạ sồ: trong đêm đen bầu trời hiện lên ba cái Huyễn Nguyệt huyền phù trên không trung tạo thành thế hỉnh tam giác.
Huyễn Nguyệt này tuy không phải là tồn tại chân thật nhưng vln có thể mang đến cho Huyễn Tinh ánh quang minh.
Màn đêm đã buông xuống. Thạch Nham cùng Âu Dương Lạc Sương ngồi trên một cái bệ đá nhin ra tinh hải mông lung mênh mông mà sinh ra cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Bọn họ đểu là võ giả Thần Ân Đại Lục, cho đù cách hàng ti dặm nhưng tại Huyễn Tinh gặp được nhau, cùng nhau nhin trời xanh, hồi tưởng lại từng màn năm đó mà quá khứ như mộng như ảo.
"Năm đó ta theo thiên thạch này ra đi đã từng cảm thấy được khí tức của ngươi chỉ là lúc đó ta vì Tam Thần Giáo làm việc nên cũng không lưu tâm điểu tra". Âu Dương Lạc Sương lạnh nhạt nói: "Thật không ngờ, tiểu võ giả năm đó có thể đi tới một bước hôm nay, thế sự thật khó liệu".
Thạch Nham đột nhiên, nói: "Ta cũng thật không ngờ, người năm đó trong mắt ta như thần hiện tại sẽ cùng ta sóng vai đàm luận chuyện trước kia".
"Có thể không nói đến chuyện này nữa không?" Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-than/2245156/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.