"Ngươi muốn tới thành hoang dưới đáy biển?"
Cù Nghiễn Tình cau mày, nhẹ nhàng lắc đầu: "Thành hoang dưới đáy biển phi thường hỗn loạn. Có hải tộc, yêu tộc, còn có võ giả nhân loại, đó là một khu vực hỗn tạp các loại tộc. Từ trước tới giờ, thành hoang dưới đáy biển chinh chiến liên tục, tựa hồ chưa bao giờ thái bình. Năm đó Dương gia các ngươi khi cường thịnh, hải tộc vẫn nể mặt mũi của Dương gia, hiện tại Dương Thanh đế bị nhốt, có lẽ cả đời không thể thoát khỏi giam cầm. Lúc này hải tộc không nhất định sẽ tiếp tục nể mặt các ngươi, ta nghĩ Dương Mạc bọn họ ở thành hoang, ngày tháng cũng không sung sướng gì, ngươi đi xuống cũng không thay đổi được gì đâu.
Thạch Nham trầm mặc, cười cười. Không để lời nói của nàng ta ở trong lòng.
" Ngươi tốt nhất hay là rời xa Vô Tẫn hải đi." Cù Nghiễn Tình mắt sáng lên, thành khẩn nói: "Ngươi không giống với những người của Dương gia bình thường. Thế lực khắp nơi trong Vô Tẫn hải biết rõ đám người Dương Mộ ở thành hoang, thì cũng sẽ không làm gì, nhưng nếu biết ngươi ở thành hoang thì e là sẽ không..."
"Hả?" Thạch Nham nhướng mày: "Lời này là sao?"
" Đám người Dương Mạc này cho dù là còn sống thì cũng không thể chấn hưng được Dương gia, bọn họ không thể làm Dương gia một lần nữa quật khởi ở Vô Tẫn hải, uy hiếp đối với người khác cũng sẽ không quá lớn." Cù Nghiễn Tình sắc mặt ngưng trọng: "Nhưng ngươi thì khác, ngươi đã khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-than/2243449/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.