"Thạch Kiên! Cái tên lão thất phu ngươi!"
Hai mắt Mặc Đà đầy oán hận vô cùng vô tận, thân hình run mạnh, nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên hắn xông lên võ đấu trường, rít gào nói: "Ngươi giết Chiến nhi, đoạn hy vọng tương lai Mặc gia, bây giờ ta sẽ khiến ngươi chôn cùng!"
Cái chết của Mặc Chiến, kích động thật mạnh đến hắn, không còn chút quan tâm đến Võ Đấu Hội sau đó hắn trực tiếp đi lên liều mạng.
Mặc Đà vừa động, mọi người Mặc gia bên kia bi phẫn tuyệt vọng cũng đều đứng lên, toàn bộ xông lên võ đấu trường, vọt tới chỗ Thạch gia bên này.
"Mặc Đà! Hai đứa cháu ta còn nằm trên mặt đất đó!" Thạch Kiên nổi giận, cũng đột nhiên đứng lên lạnh lùng nhìn Mặc Đà vọt tới, cười lạnh nói: "Lúc thắng không kích động, khi thua sẽ trở mặt? Hừ! Thua không gượng nổi, thì đừng tới tham gia Võ Đấu Hội!"
"Đều bình tĩnh đi!"
Bắc Minh Thương sắc mặt băng hàn đứng lên, một luồng hàn khí lạnh lẽo đột nhiên từ trên người hắn phóng ra, nhiệt độ ở võ đấu trường đột nhiên hạ thấp.
Lúc này ánh nắng mặt trời chói chan, nhưng tất cả Võ Giả bốn phía võ đấu trường, đều cảm giác được một luồng hơi lạnh thấu xương đang từ từ lan khắp toàn bộ võ đấu trường.
"Các ngươi lui ra!" Mặc Đà đột nhiên quay đầu, hướng tới người Mặc gia đang đau buồn gầm nhẹ một tiếng.
Cung phụng cùng cao thủ Mặc gia nghe vậy đều oán hận, nhưng bị Mặc Đà quát lớn đành lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-than/2242739/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.