“Đây đích thực là một đầu mối có thể tra xét”. Sái Tuyền Chung nói:
“Đáng tiếc, ta cũng không biết khi nào kẻ tìm ta đi quyết đấu với người khác đến, không biết lúc nào hắn đi. Hắn dùng khăn che kín mặt, nghe khẩu âm thì mỗi lần mỗi khác, căn bản vô phương tra xét. Có thể là cùng một bọn người, cũng có thể là những kẻ căn bản không liên quan đến nhau”.
“Nếu như ta không tiếp nhận mua bán, chỉ cần đem tiền trả lại là xong. Khi đó, ta phải tìm miếu thổ địa gần địa điểm quyết đấu nhất, nhấc hòn gạch dưới bát hương lên, nhét bạc vào trong đó, sau đó tự khắc sẽ có người đến lấy”. Sái Tuyền Chung tiếp lời:
“Còn về là ai đến lấy và vào lúc nào thì ta cũng không được biết, hơn nữa, ta đã nhận tiền của người ta, cho dù là biết cũng không thể nói cho ngươi biết được”.
Cuối cùng y kết luận:
– Vì vậy, đầu mối này hoàn toàn không thể dùng được.
“Theo cách nói của các hạ, các hạ hoàn toàn không có chứng cớ là mình rốt cuộc có trả lại ngân tiêu hay không?” Truy Mệnh hỏi:
“Vì vậy, các hạ cũng không thể chứng minh là mình chưa từng cùng Mạnh Tùy Viên quyết đấu”.
“Ta hiểu ý của ngươi”. Sái Tuyền Chung thốt:
“Ý của ngươi muốn nói rằng ta cũng vô phương chứng thực rằng mình không phải hung thủ giết toàn gia nhà Mạnh Tùy Viên đúng không?”.
“Đây thực là một chuyện rất đáng tiếc”. Truy Mệnh nói:
“Bởi vì ta thực không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-so/2182112/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.