Hồi Bách Hưởng đáp:
– Thất Phát Thiền Sư .
Nói đến cái tên này, ngữ khí của Hồi Bách Hưởng chợt trầm xuống.
Hồi Bách Ứng cũng động dung lần thứ hai:
– Âu Dương Thất Phát?
Hồi Bách Hưởng gật gật đầu đáp:
– Chính là Bách Đại Hồng Bào, Âu Dương Thất Phát!
(Lời chú: “Đại” ở đây là cái túi).
Hồi Bách Ứng "ồ" lên một tiếng nói:
– Vậy tưởng tất là Du Ngọc Già mới có thể mời được người này.
Hồi Bách Hưởng đáp:
– Kỳ thực, Thất Phát Thiền Sư cũng chỉ cần tiền. Ai có tiền đều có thể mời được lão.
Hồi Bách Ứng nói:
– Chỉ bất quá là rất nhiều tiền thôi phải không?
Hồi Bách Hưởng thốt:
– Năm xưa lão đã từng lập chí xây chín mươi chín ngôi chùa trên Nga Mi Sơn, nghe nói giờ lão đã đủ tiền để xây dựng ba mươi sáu tòa đại miếu tiểu miếu rồi.
Hồi Bách Ứng nói:
– Với người xuất gia mà nói thì vị Thất Phát Đại Sư này có thể coi là phú hào rồi.
Hồi Bách Hưởng nói:
– Vì thế lão mới mặc một chiếc áo cà sa có tới mười mấy chiếc túi lớn để ra ngoài hóa duyên. Nghe nói mỗi lần trở về đều đầy ắp vàng bạc trong đó.
Hồi Bách Ứng nghĩ ngợi giây lát, thở dài một hơi thốt:
– Trợ thủ mạnh như Thất Phát Thiền Sư chúng ta đang rất cần. Nhiều thì ta không có, nhưng nếu chỉ xây một hai chục ngôi chùa thì ta vẫn có thể bỏ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-so/2182080/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.