Phương Tà Chân không thèm để ý, cứ thế đi về phía trước.
Tiểu Bạch đưa tay ra.
Tay của y chặn ngay đường đi của Phương Tà Chân.
Phương Tà Chân bình tĩnh nói:
– Tay của ngươi không cần nữa à?
Đồng tử Tiểu Bạch thu nhỏ lại, chỉ nói:
– Xin dừng bước!
Phương Tà Chân cười nhạt:
– Nếu ta nhất định đi thì sao?
Tiểu Bạch nói:
– Ta sẽ chặn.
Phương Tà Chân ngẩng đầu lên nhìn trời, mệt mỏi nói:
– Tốt lắm.
Truy Mệnh đứng bên cạnh thấy Phương Tà Chân ngẩng đầu nhìn trời, nhịn không được thốt lên một tiếng:
– Cẩn thận!
Nhưng Phương Tà Chân đã xuất thủ.
Lần này, Truy Mệnh, Hồng Tam Nhiệt, Lưu Thị Chi, Trì Nhật Mộ bốn người, không ai không tận mắt thấy Phương Tà Chân xuất thủ.
Cũng không ai là không động dung.
Phương Tà Chân chỉ xuất một kiếm.
Một kiếm liền chém xuống tay Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch cũng không thu tay.
Đoản đao của y trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc đã kịp thời cản trên cánh tay.
Binh khí có câu:
nhất thốn đoản, nhất thốn hiểm. Tiểu Bạch nghệ cao gan lớn, giao thủ với người bất luận là đối phương có mạnh đến đâu, chỉ cần là bác đấu cận thân, y căn bản đều không sợ.
Có một số người trời sinh ra đã không sợ bất cứ thứ gì.
Kiếm thế của Phương Tà Chân đột nhiên biến đổi.
Lưỡi kiếm chuyển hướng công vào ngực Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch đưa tay hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-so/2182068/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.