Trần Khinh Nhứ hạ hơi thở xuống mức thấp nhất, cơ hồ hòa làm một thể với cỏ cây xung quanh, không hề nhúc nhích nấp ở góc chết sau màn dày phướn đen phía trên vương trướng, đứng ngoài quan sát tiến triển bất ngờ này.
Chỉ thấy Lang vương trướng tách ra làm đôi, xe lăn hơi nước bốc khói trắng từ chính giữa lăn ra, Lang vương Gia Lai Huỳnh Hoặc mặc áo choàng dày nặng, co người trên xe lăn như gần đất xa trời, lạnh lùng quét về phía phản quân ngoài cửa.
“Tam cô cô,” Hắn nhếch đôi môi mỏng khô đét thoáng nở nụ cười, lẩm bẩm, “Mẹ ruột của ta chết sớm, bà từng trông nom ta năm năm, đối đãi ta như con ruột, hiện giờ… ngay cả bà cũng muốn rút đao chĩa vào ta sao?”
Hồng Hà phu nhân tuy là người khởi xướng, nhưng dẫu sao cũng là một lão thái bà tập tễnh, chỉ có thể bày kế, không thể tự mình ra trận chém người, bản thân không ở nơi này, màn độc thoại của Gia Lai liền tan ra không trung chẳng có chỗ đáp, không ai trả lời.
Vị Lang vương đời cuối hung ác này, thù và hận, hoan và hỉ, hùng đồ bá nghiệp hoặc con đường báo thù dài lê thê của hắn, đều một thân một mình, phụ mẫu huynh đệ, con cái bạn bè… nhất loạt không có, hắn đối đãi họ như heo chó, họ cũng phản bội hắn làm đáp đền.
Trong phản quân có kẻ tay run lẩy bẩy sắp cầm không nổi binh khí, cũng chẳng biết là đao trong tay ai đột nhiên rơi cái “keng” xuống đất, giữa bóng đêm yên tĩnh nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-priest/1343799/quyen-4-chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.