Trần Khinh Nhứ ngắm nghía cẩn thận sắc mặt Trường Canh, nói: “Ta nghe nói điện hạ dọc đường mã bất đình đề, trước là Nam hạ đến Giang Bắc chấn chỉnh ác quan gian thương ven bờ kênh đào, sau lại về kinh điều phối Hộ bộ và Linh Xu viện, bất chấp giá nào mà chạy đến Tây Bắc vào dịp cuối năm, bôn ba liên tục, đến nay chưa được nghỉ ngơi, nhưng hình như khí sắc không tệ đâu?”
Việc này rất ly kỳ, lúc nàng rời kinh, Ô Nhĩ Cốt trên người Trường Canh cơ hồ đến nông nỗi không cách nào cứu vãn, vốn cho rằng hơn nửa năm qua y vừa lao thần vừa phí lực, chẳng biết đã đến tình trạng nào, khi nhận được Lâm Uyên mộc điểu, trong lòng Trần Khinh Nhứ cơ hồ thấp thỏm, chỉ sợ nhìn thấy hồng quang không tốt từ trong mắt y.
Ai ngờ sắc mặt Trường Canh so với nàng tưởng tượng còn khá hơn nhiều, trạng thái “trời sập đất lún ta tự yên tĩnh” tựa hồ đã trở lại trên người Nhạn thân vương.
Không khác lắm với mấy năm lang bạt giang hồ khi y đi theo Chung lão tướng quân lưỡng tụ thanh phong.
Nhưng tựa hồ lại có một chút bất đồng, y phảng phất không nhẽo nhạt đến hết sức khắc ý như trước kia, cũng không thiếu mùi khói lửa.
“Chạy chân vài chuyến mà thôi, không đến nỗi nào,” Trường Canh dửng dưng nói, “Đều nói vạn sự khởi đầu nan, kỳ thực ta lại cảm thấy mở đầu vị tất là khó khăn nhất. Cô xem hiện giờ trong triều trên dưới đều đến nông nỗi phải đập nồi dìm thuyền, dù ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-priest/1343759/quyen-3-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.