“Do con người làm ra? Có ý gì?!” Lẽ nào có người cố ý khiến cho Dục thần tuyền thủy khô hạn? Giả Tấn Xuyên nhớ đến đầu mối diêm vương cho lúc trước: “Là nguyền rủa sao?”
Thương Lan cười thần bí: “Có thể nói thế, nhưng cũng có thể nói không phải.”
Giả Tấn Xuyên bất mãn đáp lại một câu: “Xí! Cũng như không nói rồi, còn giả thần bí gì nữa?”
“Ha ha, sính lễ ta đã đưa rồi. Còn về chuyện sau đó, cứ đợi sau khi xong việc ta lại nói rõ một lần.” Nói xong hắn lại ôm Hư Không Già La lên giường.
“Đại thiếu gia, để ngươi cùng một đám nam nhân bên nhau, ta không yên tâm, ta sẽ lo lắng chết mất. Thôi thì ngươi cùng ta đi đi, ta biết mấy hôm nay ngươi rất mệt, nhưng ta cũng là vì kết tinh tình yêu của chúng ta thôi, ngươi cố nhịn một chút nữa, chúng ta đi chuẩn bị.”
Ba người còn lại trong lòng đều hiểu rõ, nói thì dễ nghe như thế, chẳng qua là do sợ họ có thể tiếp xúc sẽ giúp họ có cơ hội mang con tin chạy trốn.
Lúc đi ngang Giả Tấn Xuyên và Chân Chính, hắn đột nhiên dừng lại nói: “A, đúng rồi. Nếu các ngươi đã rảnh rỗi như thế, vậy không bằng thế này đi. Trong hầm rượu của thần điện có vài loại rượu ngon. Mời hai vị giúp ta vào đó chọn một vài thứ thích hợp tổ chức tiệc vui.”
“Anh xem bọn tôi là lao động miễn phí sao?!” Giả Tấn Xuyên đang muốn chửi, lại bị Chân Chính ngăn lại. Hắn kéo tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-hong-y-qua/2972488/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.