Giả Tấn Xuyên cũng biết chuyện lớn không tốt, vỗ lên cái mặt tròn trịa của gấu trúc, đẩy nó ra: “Đồ mập chết toi, đều tại mày! Mày xem ngươi đã làm chuyện tốt gì đây?!”
“A?!” Gấu trúc gãi đầu, nó chẳng qua là nhào lên người tiểu Giả thôi mà, có gì nghiêm trọng đâu chứ? Hay là…
Gấu trúc lập tức khẩn trương đánh giá thân thể Giả Tấn Xuyên: “Tiểu Giả, có phải ngươi bị ta đè hư rồi không?!” Chết rồi, nó biết thể trọng nguyên hình của mình hơi nặng, phân lượng cũng đủ, nhìn cái thân thể nhỏ nhắn của tiểu Giả này, tính ra không chịu nổi sức nặng của nó: “Tiểu Giả ngươi nhất thiết đừng có chuyện gì nha.” Gấu trúc sắp khóc đến nơi, nó luống cuống sờ mó Giả Tấn Xuyên, sờ một hồi, liền bị người ta xách thịt sau lưng ném ra.
Giọng nam âm trầm vang lên sau đó: “Đừng sờ bậy!”
Gấu trúc vẫn rất kính sợ ân công của mình, nó co đầu, nhích sang một bên. Nhưng vẫn lo lắng thò đầu nhìn, đánh giá Giả Tấn Xuyên. Chỉ sợ mình thật sự khiến y bị thương.
Chân Chính đỡ Giả Tấn Xuyên dậy: “Không sao chứ?” Tuy ngữ khí vẫn rất lãnh đạm, nhưng từ đôi mày nhíu chặt của hắn, có thể nhìn ra hắn thật sự lo lắng.
“Không sao.” Giả Tấn Xuyên đứng lên cử động tay chân. Y quan tâm chuyện bây giờ làm sao bổ cứu hơn. Khó khăn lắm mới luyện được chút khởi sắc, vậy mà công sức đều mất hết! Hơn nữa hiện tại chỉ còn ba ngày nữa là tới cuộc đấu, phải làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-hong-y-qua/2972458/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.