“Cốp! Cốp! Bốp! Lạch bạch!” Tiếng một đống gì đó rớt xuống, mọi người đều ngã theo những tư thế hoặc đẹp hoặc xúi quẩy. Đổ thần vẫn giữ phong phạm đại hiệp thần bí của hắn, tư thế tiếp đất cũng rất đặc biệt, ngay lúc tiếp xúc với mặt đất hắn vươn tay ra, nhẹ bún một cái, lộn một vòng rồi quỳ một gối xuống. Mà Chân Chính lúc ở trên không đã theo bản năng ôm Giả Tấn Xuyên vào lòng, may mà trước khi tiếp đất, thần thú Vượng Tài kịp thời xuất hiện hộ giá, ít nhất an toàn chạm đất, không tới mức quá thê thảm. Mà gấu trúc rất xui xẻo, vì nó rơi xuống sớm nhất, cho nên nó trở thành đệm thịt cho những người rớt sau.
“Tiếp theo đây là tuyển thủ của hội trường thứ tám!” Còn chưa đợi mọi người bình tĩnh lại, đã nghe thấy câu này vang lên. Tiếp theo là tiếng hoan hô vỗ tay như sấm dậy bên tai. Giả Tấn Xuyên lúc này mới chú ý nơi bọn họ đang ở.
Đây là một nhà hát lộ thiên hình bầu dục lát bằng đá cẩm thạch, giữa nhà hát là một mảnh đất trống lớn, có vẻ là nơi biểu diễn, bên ngoài là đủ hàng ghế vây quanh. Tầng cuối cùng gần mảnh đất trống nhất, trang trí hoa lệ, vị trí rộng rãi, còn có thức ăn, nước uống, nhưng hiện tại vẫn trống, đại khái là giữ cho người thân phận hiển hách. Mà các hàng ghế cứ lên trên thì dần thu hẹp lại, lên đến vị trí trên cùng vô cùng chật chội, chỉ cần thể hình hơi lớn một chút thì một mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-hong-y-qua/2972424/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.