Giả Tấn Xuyên nghĩ, có lẽ y có trời phú là nhà tiên tri. Sáng hôm nay thức dậy, trời còn mông lung, sương mù còn rậm. Giả Tấn Xuyên không thích thời tiết này, y luôn có dự cảm không hay.
Quả nhiên, mới vừa về tới cục cảnh sát, đã bị boss lớn triệu tới. Vào cục làm việc hơn nửa năm, đây là lần đầu tiên y được tiếp kiến lãnh đạo cao nhất trong Cục – Cao Cục.
Cao Cục là người bản địa chính cống, dùng giọng phổ thông mang âm vị hương quê nồng đậm. Hai mắt hắn mang ý cười, thân thiện nói: “Thòng sí Giả, cậu sới rồi? Chào đi chào đi.”
Giả Tấn Xuyên khởi động máy phiên dịch trong não, chắc cục trưởng đại nhân vừa nói: Đồng chí Giả, cậu tới rồi? Vào đi vào đi.
Thế là sau khi mất hai giây tiến hành phiên dịch, Giả Tấn Xuyên bước vào phòng làm việc của cục trưởng.
Cao Cục vẫn thân thiện nói: “Ngồi đi.”
Giả Tấn Xuyên nghe lệnh làm theo, ngồi lên sô pha, dựng thẳng lưng, hai tay đặt trên đầu gối, ngẩng đầu ưỡn ngực, hai mắt nhìn thẳng phía trước.
“Thòng sí Giả, chừ lúc cậu vào phân cục của chún tôi, lão chìn rất xem chọng cậu, nhiều lần khen sợi. Trong cục cũng có thêm nhiều □.” Nụ cười của Cao Cục đã biến chất, rõ ràng mang theo vị đạo của lão cáo già xảo quyệt.
Nhưng Giả Tấn Xuyên vội tiến hành phiên dịch, nhất thời không phát giác.
Nửa câu trước thì y phiên dịch được: “Đồng chí Giả, từ lúc cậu vào phân cục của chúng tôi, lão Trần rất xem trọng cậu, nhiều lần khen ngợi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-hong-y-qua/136461/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.