Chưa bao giờ thấy Tĩnh điên cuồng thất thố như vậy, ta bị hắn đặt dưới thân không dám nói gì nữa, quần áo trên người bị dùng sức xé xuống, Tĩnh cúi đầu cắn vào ngực ta, một trận đau đớn truyền tới, ta nhịn không được nhíu mày, tiếp theo trên bụng chợt đau, Tĩnh không chút thương tiếc đấm một quyền khiến ta buộc phải cong người lại, vậy mà hôn môi mang theo bạo ngược lại khiến ta không tự chủ được thở hổn hển, trời mới biết ta có bao nhiêu hy vọng được Tĩnh ôm…
Tĩnh dùng sức gặm cắn da thịt ta, hai tay hắn tùy tiện vuốt ve quanh thân ta, sau đó dời xuống phía dưới, nắm lấy phân thân của ta, tận lực liều mạng xoa nắn, đó là loại đau đớn không thể chịu đựng được, làm cho ta gần như muốn đưa tay đẩy những tiếp xúc của hắn ra.
Tiếp đó, hai chân bị Tĩnh ra sức tách ra hai bên, ta cảm thấy một vật thể cứng rắn đặt vào hạ thể mình, đương nhiên biết tiến nhập không dạo đầu chút nào có bao nhiêu đau đớn, song không quan trọng, ta cũng muốn Tĩnh, rất nhớ, rất nhớ hắn.
Ta khép hờ hai mắt, khe khẽ thở hổn hển, chờ đợi tiến nhập không hề thương tiếc.
Vậy mà, đau đớn trong dự liệu không truyền đến, chỉ cảm thấy trên người trống không, Tĩnh đã đứng dậy xuống khỏi giường, ta không khỏi mở mắt, đáp lại chính là ánh mắt lạnh như băng của Tĩnh.
“Ngươi nói đúng, ngươi không phải Tiểu Phi! Không phải Tiểu Phi ngốc nghếch, thiện lương kia, ngươi là sát thủ lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280464/quyen-2-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.