“Đoàn tụ ta mong muốn người khác đã cho rồi, vì vậy ta không thu bất kỳ khoản tiền xem bệnh nào.”
Lê Đình Vãn xem bệnh trên người Tiểu Thanh, sau đó bắt mạch cho y, không khỏi lắc đầu liên tục nói, “Trong thời gian ngắn chịu hai lần trọng thương, hắn sống đến bây giờ thật đúng là kỳ tích, Tô Hoán Hoa Trích Tinh Lâu quả nhiên danh bất hư truyền a.”
“Này chính là không cứu được?”
Bị Lê Đình Vãn nói như vậy, hy vọng vừa nhen lên của Liễu Hâm Phong lại nặng nề rơi xuống, hắn không nhìn người khác nữa, mắt chỉ nhìn Tiểu Thanh nói, “Nội thương lần đầu tiên của hắn là ta làm, nếu lúc đó ta thủ hạ lưu tình, Tiểu Thanh cũng sẽ không như vậy… Nếu không chữa được, thì đều ra ngoài đi, đừng ở chỗ này làm phiền Tiểu Thanh.”
“Ngươi yêu hắn sao?”
Lê Đình Vãn bất thình lình nói một câu khiến hai người phía sau hắn cùng lên tiếng ho khan, nhưng Liễu Hâm Phong chỉ ôn nhu nhìn người vô thanh vô tức nằm trên giường nói, “Yêu! Ngươi cũng không biết ta yêu hắn nhiều thế nào đâu!”
“Vậy ngươi nguyện vì hắn làm bất cứ chuyện gì? Kể cả trả giá bằng tính mạng mình?”
“Đương nhiên!”
Nghe nói như thế, Lê Đình Vãn lập tức kéo kéo nụ cười, “Đã như vậy, ta có thể lập tức làm hắn sống lại!”
Một câu nói khiến ba người sáu con mắt trong phòng nhất loạt nhìn về phía hắn, Liễu Hâm Phong vội kêu lên, “Làm sao cứu?”
“Cứu hắn cũng không khó, khó là ta cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280461/quyen-2-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.