“Đau!!”
Tô Hoán Hoa giữ chặt bên mặt bị đánh đau kêu lên, “Mộ Dung, ta vì muốn tốt cho ngươi, trong tình huống lúc đó, ngươi cho rằng ngươi có thể cứu Tiểu Phi ra sao?”
“Vì tốt cho ta? Ngươi điểm á huyệt của ta, chế trụ mạch môn, khiến ta trơ mắt nhìn Tiểu Phi bị người ta vu oan, ngươi nói đây là vì tốt cho ta? Lạc Diệp sơn trang cũng không phải long đàm hổ huyệt, lẽ nào ngay cả một người ta cũng không cứu được?”
“Không sai, ngươi có thể cứu được Tiểu Phi, nhưng ngươi làm thế nào đối mặt với người nhà của ngươi? Đừng quên cái người bị giết kia là phụ thân của ngươi, trong lúc trọng yếu này xé rách mặt nạ đối với ngươi có chỗ nào tốt? Chúng ta có thể ngầm cứu Tiểu Phi, có Huỳnh Tuyết theo, hắn sẽ không có việc gì…”
Nghe đến lời này, mặt Mộ Dung Tĩnh như lạnh như băng, hắn lạnh lùng nói, “So với Tiểu Phi, cái gọi là người nhà này căn bản không đáng một xu, Tô Hoán Hoa, đừng tưởng ta không rõ suy nghĩ của ngươi, ngươi sợ Tiểu Phi hại ta, vì vậy cố ý khiến chúng ta xa nhau, là ai mượn cớ điều Huỳnh Tuyết đi? Là ai điểm huyệt thủ vệ? Khiến Tiểu Thành có thể thuận lợi mang Tiểu Phi đi, nương nương cho đòi ta qua, ngươi lập tức liền đi theo, là bởi vì ngươi đã sớm biết Tiểu Phi sẽ bị bọn họ vu oan, ngươi không muốn để ta dính vào bãi nước đục này!”
Bị Mộ Dung Tĩnh đoán đúng nỗi lòng, Tô Hoán Hoa không tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280430/quyen-2-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.