“Tiểu Phi, là ta sai rồi, ta sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn này nữa, tha thứ cho ta, trở về bên cạnh ta có được không?”
Ta chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, đành chỉ có thể không nhúc nhích để Tĩnh tùy ý ôm như vậy.
Tĩnh để ta trở về, Hách Ngọc làm sao bây giờ? Không phải mỗi ngày Tĩnh đều ở cùng một chỗ với gã sao? Ta đây trở về được coi là gì, nói không chừng mấy ngày nữa lại bị đuổi đến nơi nào…
Thấy ta không nói gì, Tĩnh buông tay ra, đối mặt giải thích với ta, “Tiểu Phi, không phải ta thực sự muốn đuổi ngươi đi, ta sợ có người sẽ hại ngươi, cho nên mới cố ý điều ngươi đi, Tiểu Phi, ngươi phải tin ta!”
Là thế phải không? Nhưng ngươi có tình nhân xinh đẹp như vậy rồi, ta đây là tên tiểu tư vừa ngốc vừa ngây ngô, ngươi còn để ta ở trong lòng sao?
Nghĩ đến những lời Hách Ngọc nói kia, nghĩ đến một màn thân thiết trong thư phòng, nghĩ đến đôi tay ôm ta này mỗi ngày đều ôm người khác…
Đầu đột nhiên ngâm ngẩm đau, ta cố sức lắc lắc đầu, Tĩnh vội hỏi, “Lại đau đầu sao? Có đau lắm không?”
“Không sao, chỉ là hơi nhức.”
“Mau nằm xuống.”
Tĩnh nhẹ nhàng đỡ ta nằm xuống, động tác của hắn rất dịu dàng, giống như ta là con búp bê tùy tiện chạm một cái cũng có thể vỡ nát, vì sao chỉ bị bệnh một hồi, tất cả dường như lại quay trở về.
Nhìn đôi mắt ôn nhu hướng về phía ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280425/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.