Từ lần trước gặp Tiểu Thanh, ta chưa đi thăm lại y, vốn trong lòng đang tính cũng đi cầu cho Tiểu Thanh phù bình ban, ai ngờ Liễu đại ca đột nhiên tới tìm ta, gương mặt hắn tiều tụy, nói cho ta biết thương thế của Tiểu Thanh tốt rồi, đã rời đi, muốn ta đừng nhớ y nữa.
Không nghĩ Tiểu Thanh lại rời đi nhanh như vậy, trong lòng ta rất khó chịu, thế nhưng càng khó chịu hơn là từ sau khi xảy ra chuyện ám sát, Tĩnh cũng không tới tìm ta nữa, ta biết hắn bận rộn nhiều việc, cũng không dám tới quấy rầy hắn.
Chạng vạng hôm nay, trong lúc vô ý ta nghe hạ nhân nói Tĩnh đã trở về, hiện tại đang ở đại sảnh bên kia, liền vội vàng chạy tới, ai ngờ mới chạy tới hành lang, chỉ thấy Tĩnh trước mặt đi tới, ta vui vẻ xông lên trước gọi, “Tĩnh!”
Tĩnh chỉ ừ một tiếng, lại đi ngang qua vai, cũng không liếc mắt nhìn ta.
“Tĩnh…”
Ta đứng nhìn bóng lưng của hắn ngơ ngác hồi lâu, thẳng đến khi hiểu rằng hắn sẽ không quay lại nhìn ta.
Tĩnh không thích ta nữa sao? Tựa như hắn nói ta cứu hắn một mạng, hắn tạm tha cho Tiểu Thanh giống như trả lại ân tình cho ta, giữa chúng ta liền kết thúc sao?
Ta cúi đầu buồn buồn trở về phòng, ngay cả cơm tối cũng chẳng có tâm tình ăn, Tiểu Lục trước mặt ta không vui ngọ nguậy, hiển nhiên đang trách ta không cho nó ăn.
Sau khi ta không yên lòng cho Tiểu Lục ăn no, nhớ tới Huỳnh Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280417/quyen-2-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.