Lại qua hai ngày, Tiểu Thanh mất mặt đã lâu vậy mà lại đến thăm ta, ta rất bực mình y lâu như vậy cũng không tới tìm ta, có điều Tiểu Thanh lại bồi thường cho ta một cái ôm thật chặt, ta liền tha thứ cho y.
Trong khoảng thời gian này, ta lại một lần nữa trải qua thập tử nhất sinh, chuyện xảy ra khi đó đương nhiên không dám nói với Tiểu Thanh, cũng may y không hỏi, điều này làm ta âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Không muốn giấu diếm Tiểu Thanh với Tĩnh chuyện gì, ta thấp thỏm bất an cứ như cung khai, còn lấy Tiểu Quy ra cho Tiểu Thanh xem, nghĩ đến chuyện trước đây Tiểu Thanh từng kịch liệt phản đối ta lui tới với Tam công tử, trước khi ta nói thật đã chuẩn bị nghe một trận mắng chửi, ngoài dự liệu, sau khi Tiểu Thanh nghe xong chỉ nhàn nhạt cười nói, “Lúc ta cầu xin Tô công tử cứu mạng ngươi, cũng đã đoán được sẽ có kết quả này, còn tưởng rằng ngươi từng ngã một lần sẽ trở nên thông minh hơn một chút, ai ngờ ngươi vẫn ngốc như trước đây!”
Thật lâu không bị Tiểu Thanh mắng, trong lúc đột nhiên nghe được, ta lại rất vui vẻ, Tiểu Thanh xem bộ dạng cười khúc khích của ta, vừa liếc ta một cái nói, “Ngốc!”
Tiểu Thanh cũng không ở lại chỗ của ta được lâu, y nói trù phòng bên kia bận rộn, y không thể đi lâu, nhưng thật khó mới có thể gặp mặt Tiểu Thanh một lần, ta không chịu để y đi, liền kéo tay áo y năn nỉ, “Tiểu Thanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280385/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.