Đau quá… Nóng quá…
Xung quanh một mảnh đen kịt, không nhìn thấy cái gì, chỉ cảm thấy nóng lạ thường, nhất là sau lưng, nóng như lửa đốt vậy, nhớ Tiểu Thanh nói một câu ngươi đi chết đi, sau đó ta liền ngã vào bóng tối, có phải hiện tại ta đã chết?
Tên Tiểu Thanh này, tại sao ta thậm chí sẽ chết y vẫn còn muốn hung hăng như thế?
Nhưng người chết đều không phải sẽ không đau đớn sao? Tại sao cả người ta lại đau đến lợi hại như vậy? Mỗi một lần động, sau lưng lại như kim đâm vậy… Không phải, so với kim đâm còn đau đớn gấp trăm lần, gấp nghìn lần, toàn bộ thân thể giống như trong lò hỏa thiêu.
Tiểu Phi, ngươi thật không may, bị người đánh đến chết không tính, ngay cả biến thành quỷ cũng khổ cực hơn người khác, sớm biết như vậy ngay từ đầu không cần quật cường làm chi.
Mơ mơ màng màng, bản thân cảm giác không ngừng bị xoáy vào bóng tối, ta không thể tránh thoát sức kéo vô hình này, chỉ liều mạng kêu to lùi về phía sau, không thể, ta không thể chết, ta là người bị oan, ta mới không làm quỷ chết oan…
Nếu cứ chết như thế ta không cam lòng, ta không làm gì sai, mau cứu ta… cứu ta…
“Tiểu Phi, Tiểu Phi! Tỉnh lại, tỉnh lại!!”
Thanh âm hô hoán hình như ở bên tai, rung động khiến đầu ta kêu ong ong, thật muốn hắn cứu ta, nhưng miệng mở ra lại không thể phát ra nửa điểm âm thanh, điều này làm ta gấp đến độ liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280337/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.