Trong đầu oanh một tiếng, ta cuối cùng cũng hiểu điều Tam công tử nói, điều này làm cho ta lập tức lớn tiếng phản bác, “Ta không trộm thứ gì! Không có trộm chuỗi ngọc châu gì cả!”
“Bốp!”
Cái tát nặng nề vả vào mặt ta, cho dù bị người giữ chặt dưới đất, thân thể vẫn bị tát nghiêng về một bên.
Gương mặt nhất thời tê phồng lên, một cỗ máu tươi từ trong miệng tràn ra, cằm ta bị người dùng lực nắm lấy nhấc lên, Mộ Dung Viễn nhìn ta khẽ cười nói với Tam công tử, “Tam ca, xem ra huynh bình thường quá dung túng hạ nhân rồi, vì vậy bọn chúng mới có thể trở nên không quy củ như thế!”
Ta liều mạng lắc đầu, bỏ qua cái tay đang giữ chặt, sau đó lớn tiếng kêu lên, “Ta không trộm thứ gì cả, ta chỉ làm Khúc lão bản bị thương, nhưng ta không lấy gì cả!”
Tứ công tử cười lên khoái trá, hắn cười lạnh chế giễu ta nói, “Không lấy thứ gì sao lại đả thương người? Thật là một tên ngu xuẩn, ngay cả nói dối cũng không xong.”
Ta không để ý đến hắn, chỉ nhìn Tam công tử hét lớn, “Tam công tử, ta thật không trộm thứ gì cả, ta bị oan…”
“Soát người!”
Tam công tử không nhìn ta nữa, hắn chỉ đáp lại ta hai chữ lạnh lùng.
Gia đinh từ hai bên trái phải đè ta lại ngăn ta đang giãy dụa kịch liệt, một người trong đó lục soát người ta một phen, ta thấy một chuỗi dây chuyền trân châu và ngọc hồ điệp bị hắn lôi ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280328/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.