“Tiểu Phi, tỉnh tỉnh, Tiểu Phi…”
“Trời còn chưa sáng mà, Tiểu Thanh, đừng gọi ta!”
Ta không nhịn được đẩy tay ra, nhưng chợt nghe bên tai truyền đến tiếng cười khẽ, “Tiểu Phi, chúng ta đến nhà rồi.”
Không đúng, nếu như là Tiểu Thanh, sớm đã một cái tát đánh tới, quyết không ôn nhu như thế, trong lòng ta cả kinh, lập tức mở to hai mắt ra.
“Nhị công tử…”
Thảm rồi, ta thực sự ngủ quá ngon, hơn nữa còn ngủ trong lòng Nhị công tử, ta hoảng quá vội vàng đứng lên định dập đầu tạ tội, lại bị Nhị công tử lấy tay giữ lại.
“Cẩn thận một chút, không lại đụng đầu.”
“Nhị công tử, xin lỗi, ta không có ý định ngủ, ta…”
“Ta biết, ta biết, Tiểu Thi là mệt mỏi quá mà.”
Nhị công tử cười cắt lời ta, “Bên này là cửa chính, ngươi có thể tự mình trở về trù phòng bên kia không?”
“Ta đi vào bằng cửa sau, đường chỗ này ta biết.”
Ta thật nhanh chui ra khỏi kiệu, chạy hai bước về phía trước, cảm thấy không đúng, vội vàng liền xoay người lại, thấy Tô công tử và Liễu công tử bọn hắn đều hạ kiệu, đang cùng Nhị công tử nói chuyện gì đó, ta hướng bọn họ khom lưng cúi người một chút, lúc này mới hướng cửa sau bên kia chạy đi.
Nhìn bóng lưng nho nhỏ kia chạy xa, Tô Hoán Hoa không khỏi cười nói với Mộ Dung Tĩnh, “Ngươi hình như rất thích đứa bé này đi?”
Liễu Hâm Phong lập tức hừ một tiếng, “Mơ mơ hồ hồ có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280275/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.