Ta trong miệng nhai một miếng cơm lớn hỏi, “Tiểu Thanh, đây là món gì? Ăn thật ngon.”
“Đây là tôm nõn rang, món ta chọn khẳng định là ngươi chưa từng được ăn qua, có ngon không?”
Ta trong miệng ngậm một ngụm đồ ăn lớn, không có cách nào trả lời, chỉ có thể ra sức gật đầu.
“Cái này cũng khen ngon? Thật đúng là nhà quê. Chờ mấy ngày nữa tới lễ mừng năm mới, hôm đó mới làm nhiều đồ ăn ngon, đến lúc đó đảm bảo ngươi ăn đến nỗi không đứng dậy nổi.”
“Tiểu Thanh, ngươi thật tốt.”
Mặt Tiểu Thanh hình như lại đỏ lên, gắt một câu, “Tên ngốc, mau ăn cơm!”
Sau khi ăn cơm xong, Tiểu Thanh mang ta quay về phòng y nghỉ ngơi, không nghĩ tới sẽ được ở cùng một phòng với Tiểu Thanh, ta lại một trận hưng phấn.
Phòng của Tiểu Thanh cũng giống như con người y, trong ngoài đều dọn dẹp rất sạch sẽ. Y chỉ vào một cái giường trống cạnh tường nói đó là giường của ta, còn hỏi ta có muốn đi tắm lại không, ta nghĩ hôm nay đã tắm rồi, chỉ lắc đầu từ chối.
Ta thừa lúc Tiểu Thanh đi tắm chạy lên giường của mình nhảy tới nhảy lui, lại kéo chăn chùm kín người, chăn thật lớn thật ấm áp, chẳng bù cái mền nhà ta, so với tờ giấy không dày hơn bao nhiêu, mỗi lần ta đều cóng đến nỗi không kìm được nép vào lòng mẹ, nhưng ngay lập tức sẽ bị nàng một cước đá văng ra.
“Này, ngươi làm gì thế?” Tiểu Thanh trở về, bị bộ dạng nhảy nhót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280255/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.