"Sát Ly, ngươi giết ta luôn đi cho rồi..."
Trong lời mang theo chút giọng mũi tủi thân, làm nũng muốn an ủi. Trời mới biết Vạn Hoa vừa bước chân vào viện thì thứ đầu tiên chào đón hắn là một màng đặc sắc đến vậy, hắn không hiểu, cũng không có thời gian để hiểu tại sao y làm như vậy, trong đầu hắn lúc đó như bị xóa sạch toàn bộ nhận thức, chỉ biết lấy bóng trắng kia làm tâm sáng duy nhất để hắn liều cái mạng này tới, hắn thậm chí còn nảy sinh suy nghĩ nếu không đỡ được người thì hắn cũng chết bên cạnh Sát Ly luôn là xong.
"Người ghét con thì chỉ cần nói, đâu cần phải làm như vậy...tội tình gì chứ..."
Sát Ly mơ màng nghe tiếng tim đập bên tai, lồng ngực phía dưới truyền đến từng trận thở dốc và dao động khi nói, y nhỏ giọng nói:"Ta không..."
Vạn Hoa không cho y ngẩng đầu dậy, dùng tay ép đầu y xuống, gỡ ngọn cỏ trên tóc y...
"Sau này đừng làm như vậy nữa...nếu người ghét con chỉ cần nói một tiếng. Vạn Hoa sẽ không hai lời mà biến mất khỏi tầm mắt của người, người có thể dùng mọi cách để trả thù con nhưng Vạn Hoa chỉ xin người một điều thôi..."
Sát Ly nắm chặt vạc áo của hắn, có xúc động muốn đưa tay che miệng hắn lại...
"Đừng chết..." Vạn Hoa cảm thấy yết hầu đau nhức muốn rên rỉ:"...Ít nhất đừng chết trước ta...nếu chết hãy để ta chết trước người đi..." kẻ ở lại luôn hứng chịu đau khổ nhất trong cả hai, hồi ức vốn dĩ chia đôi bị dồn nén lên một mạng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-ly/1725462/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.