Chương trước
Chương sau
Tiếp tục với main, lại bị bạch hổ một thần hổ bãi vĩ đánh bay ra ngoài, tất nhiên không phải lần đầu tiên cũng không phải lúc nào cũng là bạch hổ đánh hắn mà bốn con thần thú cùng đánh hắn.

Tất nhiên hắn bị đánh thì lũ thần thú cũng ăn không tiêu mấy chiêu “ hồi mã thương “ mà hắn tặng trước khi bị đánh bay, nói thẳng vào vấn đề chính là hắn đang cố ý bị đánh như vậy hắn có thể tìm kiếm nhiều điểm yếu hơn,“ tử huyệt'' mà hắn có thể lợi dụng có thể nhiều hơn.

Còn yuuto, kẻ thích đâm sau lưng hắn thì căn bản ngồi chơi xơi nước, cặm cụi tìm sơ hở của hắn nhưng đều thất bại một cách thảm bại,main không cho Yuuto một phần trăm cơ hội nào tìm kiếm thời điểm ra tay.

Hắn một lần nữa đứng lên, môi bắt đầu cong lên nhìn yuuto đang ngồi đó chán chường nói:

“Trận chiến giữa ta với ngươi bắt đầu được chưa?... “

Lúc nãy giờ căn bản là hắn chỉ muốn nâng cao trình độ “y thuật” của mình, y thuật cứu người được thì cũng giết người được, ''tử huyệt ẩn'' qua trận chiến này hắn cũng biết được nhiều hơn,

Ba thân ảnh đen vàng trắng sau lưng hắn cũng bắt đầu hiện ra,không sai là tam thi của main,hiện tại nó được tạo ra từ ngón tay của main nên mạnh hơn lúc trước rất nhiều, cách biệt cũng không quá lớn với chân thân, đều Chân thần cảnh tiền kỳ.

Nên nhớ Tam thi có gì thì bản thể có cái đó, Tam thi biết cái gì thì Chân thân cũng biết cái đó, nói đơn giản thì Tam thi là những phân thân cao cấp nhất, không cần như “ Đa trọng ảnh phân thân chi thuật” tan biến mới nhận được thông tin mà nó được bắn thẳng vào, chỉ cần Một trong tam thi biết một “ tử huyệt” thì hắn cũng sẽ biết ngay.

“Vẫn thiếu người kìa... ngươi làm sao có thể...”

Yuuto cười cười nói, đúng là team main thua team yuuto một slot nhưng khi Yuuto chỉ vừa bước xuống thì... viễn cảnh máu me hiện ra trước mắt yuuto, hắn lại nhìn main với đôi mắt kinh ngạc.

“Izanagi...”

Đầu của Đằng long rơi xuống, đầu rùa cùng đầu rắn của Băng quy cũng rơi xuống, Thiên tước thì bị chém thành hai mảnh, nên nhớ yuuto chỉ vừa bước xuống một bước mà thôi.

“Không có gì.. đủ nhân số rồi chứ?...”

Hắn nhếch miệng cười, mắt trái của hắn từ màu đỏ sậm biến thành màu trắng sau đó lại chuyển thành màu xám, tất nhiên dùng cấm thuật thì vẫn có cái giá của nó mà hắn phải trả.

Lúc hắn vừa thốt lên thì tất nhiên Tam đại thần thú không chết ngay như vậy mà là cần hắn tự mình xuất thủ chém xuống trong vòng năm giây không sai chỉ năm giây ngắn ngủi đó ''thủ cấp'' của ba con thần thú đó bị chém xuống trong đôi mắt vô lực của Bạch hổ, nói đến đoạn đó.

Hắn xuất hiện bên cạnh Đằng long vì nó là con yếu nhất, đầu lâu rơi xuống, đóa hoa trên đầu của con đằng long cũng biến mất, con Huyền băng chưa kịp phản ứng, song đầu rơi xuống, Băng tinh cũng bị hắn rút đi, muốn sống căn bản là không thể rồi, tiếp tục là thiên tước, tuy vẫn kịp phản ứng nhưng chỉ biết ngước đôi mắt trắng dã của mình nhìn thân thể bị chém làm hai

Vì sao hắn không nhắm đến bạch hổ đầu tiên?... đơn giản nó quá mạnh, da quá dày thịt quá béo, xương quá cứng, muốn giết trong năm giây căn bản là nằm mơ, không phải khi không mà nó là con thần thú duy nhất hắn để vào mắt, ''để vào mắt'' đối với hắn là có giết được trong một chiêu hay không thôi.

Nói đến Izanagi, nó chỉ duy trì được hai giây là cùng nếu hắn không dùng thời gian đình chỉ kéo dài thành năm giây thì hắn cũng chỉ có hai giây mà thôi,muốn giết ba con thần thú trong hai giây, căn bản quá khó đối với hắn.

Hắn tiêu tán đi trong Thứ mà hắn tạo ra, một viễn cảnh máu me được hắn vẽ ra, tam thú chết không thể chết hơn, hắn lại hiện ra, Tam thần thú vẫn ở đó như không có chuyện gì xảy ra nhưng sau đó thì Viễn cảnh mà hắn vẽ ra đó lại được vẽ ra một lần nữa như một kịch bản mà hắn là đạo diễn vậy.

Ba con thần thú xuất hiện bên cạnh hắn còn bạch hổ thì bị dịch chuyển ra xa cứ như hắn biết “Rút đất” vậy, sau đó tam thi của hắn “ thôn phệ” ba con thần thú thành công bước vào Chân thần cảnh trung kỳ, còn hắn thì nhảy vào Chân thần cảnh hậu kỳ.

“Bạo phá quyền... Tứ thần quyền... Bành... “

Yuuto nhún chân bay đến, một quyền đánh ra, lần này cự nhân khổng lồ cũng hòa vào thân thể hắn, uy áp như núi ép xuống, hắn cũng không do dự một huyết quyền đánh ra, tam thi cũng vậy mỗi người một quyền đánh ra, ngũ quyền va chạm hắn cùng tam thi bị đánh lui ba bước còn yuuto bị đánh bay lên trời được bạch hổ cứu lấy, cánh tay của Yuuto vẫn còn rung lên dữ dội.

“Bành... “

Hắn cùng tam thi xuất hiện ngay bên cạnh yuuto, hắn một quyền đấm văng yuuto xuống đất, còn tam thi vây lấy bạch hổ, nói hắn giết Bạch hổ trong năm giây mà thôi, muốn giết bạch hổ chỉ cần hắn là đủ nhưng hắn nhường cho Tam thi,hắn không tin yuuto lại đơn giản bị Tam thi của hắn, nên hắn vs yuuto, Tam thi vs bạch hổ, đây là kế hoạch của hắn, là chiến lược của hắn.

Nên nhớ Tam thi cũng không yếu hơn hắn là bao, cũng có thánh hồn của bản thân mình, có đại viên mãn kiếm thần cảnh như ai, nhục thân cũng là chân thần viên mãn cảnh, tinh thần lực cũng nhảy lên chân thần hậu kỳ, tuyệt đối thời gian ngắn có thể giết bạch hổ là điều chắc chắn, quan trọng là hắn có thể ngăn cản yuuto bao lâu mà thôi.

“Grào... “

Hắn bay xuống thì một tiếng rống vang lên khiến hắn hiểu được nhiều thứ, ít nhất hắn biết tại sao Tứ thần à không là ngũ thần thì đúng hơn lại nghe lời Yuuto không điều kiện như vậy.

Vì yuuto so với bọn chúng còn đáng sợ hơn, khói bụi tan đi một con quái thú hiện ra, một đôi cánh dơi màu xanh, tuy là cánh dơi nhưng lại có lông vũ dài đến mười mét, cánh tay quái dị rắn chắc làm cho con người cảm giác khó chịu, nhìn Yuuto bây giờ hắn lại nhớ đến ''Galio trong game lol'' mà hắn từng chơi ở trái đất vậy.

“Bành... “

Hắn không do dự đấm thẳng tay mình vào khuôn mặt đã biến thành dữ tợn thay vì tuấn mỹ của yuuto, tiễn hắn đi xa hơn một chút, đục thêm mấy cái động hình người trên những ngọn núi đã tàn sau những cuộc chiến của hắn.

“ Muốn chết... “

Yuuto bước ra khỏi cái động do hắn dùng thân mình tạo ra,triển khai cánh dơi hướng main đánh tới, một quyền lại một quyền khủng bố đánh tới, mỗi quyền nào cũng có hỏa diễm màu xanh bao bên ngoài.

“Muốn chết đấy... thì làm sao?”

Hắn cũng chỉ một quyền đấm lại, lần này hắn không phải người bị đè đánh mà hắn là người đè Yuuto ra đánh hắn đạp yuuto xuống dưới chân mình như một con kiến vậy, giọng âm trầm nói.

“Thì ta sẽ giết ngươi... Grào... “

Yuuto gào lên đánh bay hắn đi, thân thể của yuuto bắt đầu phình to lên hóa thành một cự nhân cao đến trăm mét, hình dáng chẳng khác nhiều với yuuto lúc đầu, nói trắng ra thì chỉ phình to mà thôi không thay đổi về hình dáng.

“Ngươi giết ta hay ta giết ngươi?... “

Hắn cười lạnh, xung quanh người hắn một lớp giáp màu trắng hoa văn màu đỏ hiện lên bao lại, đây là thành quả luyện thể của hắn, hắn gọi là Đấu thần kỹ cấp hai, sau đó mới đến lượt là một Susanoo khổng lồ hiện ra bao lấy hắn, sau đó đấu thần kỹ lại bao bọc lấy Susanoo một lần nữa, tổng cộng hắn có đến ba lớp phòng ngự,hắn còn nhớ hắn chưa ngán ai bao giờ với cái khoảng này.

Hai tên khổng lồ xung vào nhau, tất nhiên kẻ bị đè ra đánh vẫn là Yuuto, main tay nhiều hơn nên mỗi lần đánh nhau thì hắn ăn một đấm thì Yuuto ăn năm đấm, đánh kiểu này thì kẻ nào chết trước chắc không cần nói nhiều nữa, yuuto căn bản đã là kẻ thua cuộc rồi.

“Crắc... Không... “

Lúc đầu yuuto có thể phản đòn nhưng sau đó thì căn bản là chấp nhận bị đè ra đánh,Thân thể khổng lồ của yuuto bị hắn đánh cho nát be nát bét, yuuto cũng từ bên trong rơi xuống đất, bị hắn vừa giải tán susanoo một kiếm đâm sâu vào đất.

“muốn chạy.. muộn... “

Hắn phát hiện mình đâm trúng chỉ là một ngụm khói xanh, lập tức một đại trận được hắn triển khai ra, thân ảnh của yuuto cũng hiện ra trong đại trận màu trắng bạc mà hắn vừa tạo ra.

“... chơi chiêu độc đấy... Phập... “

Hắn bị đâm không sai hắn bị một thanh kiếm màu xanh đâm xuyên qua người, nhưng hắn chẳng những không cảm thấy đau mà còn cười, một kiếm đâm xuyên từ người hắn đến yuuto sau lưng mình khiến hắn chỉ biết thốt lên một câu trước khi chết:

“Làm sao có thể... “

Nói xong thì thân thể của hắn bắt đầu tán đi,thanh kiếm màu xanh rơi xuống, trên thanh kiếm của hắn là một trái tim màu xanh lục, đây là món thứ ba hắn thiếu, thứ có sinh mệnh cường đại, chỉ có thể là trái tim của Thiên tộc mà thôi, hắn đã có đủ ba thứ để có thể hồi sinh Hồ nguyệt nhi của hắn.

Nói vì sao hắn bị đâm mà không sao?... hắn có đệ nhất thần kỹ bảo mệnh của ''thánh Obito'', Kamui thì hắn muốn chết chỉ sợ so với muốn sống còn khó hơn, hắn chỉ muốn cho yuuto thấy hắn không chỉ sử dụng được một lần trò này,

Hắn nhìn lên trời ánh mắt của hắn như nhìn thấu cả cửu thiên hướng về phía vũ trụ bao la nhìn, tại Thiên giới, một thiếu niên mặc lục y mở mắt tỉnh dậy, đôi mắt của hắn, tóc của hắn đều chỉ có một màu xanh lục cực kỳ yêu dị.

“Thái tử... vẫn chưa được một năm mà... sao người tỉnh dậy sớm vậy... vết thương của người... “

Một lão già hướng Vị thiếu niên lo lắng nói,không sai vị thiếu niên này chính là thái tử tiếp theo của Thiên đế, Thiên Ngạo, cái tên nói lên tất cả về con người này, hắn cực kỳ ngạo mạn nhưng đằng sau sự ngạo mạn đó là sự thông minh đến đáng sợ, là thiên phú tu luyện khiến người khác phải kính nể,

“Hahaha... Lão không cần lo lắng cho ta... Phụ tử bọn họ,thật sự giống nhau đến lạ lùng... rút cuộc ta nên làm gì đây... “

Thiên ngạo bước ra khỏi giường tiến ra bục cửa nhìn hoàng thành của mình cười cười nói.

“Thái tử... người đang lo lắng gì sao?... “

Lão quản gia bước đến sau lưng Thiên ngạo, khó hiểu nói, lão là người duy nhất hiểu được vị thái tử này, lúc nhìn Thiên Ngạo chính là lúc Thiên ngạo đáng sợ nhất, là lúc trong đầu Thiên ngạo đang có một kế hoạch và nói trắng ra Thiên ngạo đang sợ điều gì đó.

“Đúng,ta lo lắng... vì ta mới bị thua mà... bây giờ ông ta như thế nào rồi... ta cần đến gặp vị đó một chút... “

Thiên ngạo vẫn nhìn những người đi qua, nhưng trong đầu hắn bắt đầu có một kế hoạch được vận hành.

“Hiện tại ông ta đang ở cùng... thiên tôn, lúc này người không nên tới... Người thua ai vậy?... chẳng lẽ trên đời lại có kẻ đánh bại người sao?... vào lĩnh vực nào vậy... “

Lão quản gia lắc đầu nói, lão không tin có người làm cái gì có thể đánh bại vị Thái tử mạnh nhất này.

“Ừ... ta thua một tên về vũ lực.. thua tâm phục khẩu phục... vậy cha ta cũng ở đó đúng không?,... ta muốn nhìn xem Long hoàng là người như thế nào mà có người con kinh diễm đến như vậy... “

Thiên ngạo bỏ đi Lục y của mình,thay vào đó là một bộ long bào, lúc này Thiên ngạo như hoàn toàn thay đổi từ một công tử biến thành một vị thái tử, hoàng khí quấn thân, trong cực kỳ bá đạo.

“Thái tử... ta nói ngươi nghe... Thiên tôn thua hơn trăm ván rồi... ngài tới e cũng khoảng trăm ván là ít nhất... Long hoàng, trí thông minh thật sự quá mức uyên bác... “

Lão quản gia cười cười nói,

“Ta chỉ muốn thử thôi.. dù gì ông ấy bây giờ so với người phàm có hơn gì đâu... mang ta đến chỗ ông ấy...”

Thiên ngạo cười khổ nói, chiến tích của Ngao Minh thật sự quá kinh diễm, thiên ngạo không đánh thắng thiên tôn lấy một lần, dù là hóa cũng không có, cách biệt lớn lại thêm lớn,Lão quản gia nắm lấy tay thiên ngạo sau đó cả hai biến mất trong cung điện nguy nga tráng lệ của Thiên ngạo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.