Trước cái người tên Diệp Nguyệt My kia tự xưng là Sát Thần làm cho cậu há mồm ngạc nhiên không nói nên lời. Lúc sau cậu lấy lại bình tĩnh rồi nhìn người đó lần nữa, gương mặt thanh tú cộng với đôi mắt đỏ long lanh che 1 bên làm cậu mặt bửng hồng xấu hổ.
‘Này, này tiểu tử, sao thế hử?’
‘Không….không có gì…..’
‘He, thật không đó hả?’
Người đó thấy Lãnh Mạc như thế liền trêu chọc, đến gần lấy tay đặt nhẹ lên môi của cậu khiến cậu mặt đỏ chả khác gì trái cà chua.
‘Làm….ơn….đừng…….’
‘Ha ha ha ha, ta đùa thôi, đùa thôi, làm sao ta lại có thể làm điều đó với 1 đứa trẻ 10 tuổi chứ, ha ha ha’
‘Điều đó!!’
Thấy điệu bộ của Lãnh Mạc, Nguyệt My phá lên cười như điên.
‘Và tiểu tử ngươi lại là con của Lãnh Minh và Tử Linh nữa’
‘Tẩu biết cha mẹ của tôi?!’
‘À, đúng vậy, mà ngươi có nhớ cái lần mà ngươi gặp ta trong tâm hải không?’
‘Nhớ!’
Cậu lục lọi lại trong ký ức của mình, đây không phải là lần đầu cậu gặp được Nguyệt My, mà là lần thứ 2.
‘Lúc đó, ta đã tỉnh giấc sau giấc ngủ 200 năm, để có thể nhận biết Sát Thần đời này sẽ ra sao thì ai ngờ ngươi là con của 2 người họ’
‘Vậy……tôi là Sát Thần sao?’
‘Đúng vậy. tiểu tử ngươi là Sát Thần’
Biết được số mệnh của mình, cậu tỏ ra vẻ cực kỳ ngạc nhiên, câu hỏi mà khiến cậu không tập trung tu luyện đã có lời giải.
‘Tiểu tử, ta biết, ta cũng đã từng ngạc nhiên như ngươi. Mà….để bù đắp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-dau-truyen-ky/63273/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.