Lãnh Mạc được Đông Thanh đưa đến 1 hang động cách làng người lùn không xa lắm. Bước vào hang động, cậu cảm nhận được cái hang này có chút cổ quái, xung quanh hang có những cây đuốc được gắn tinh thạch phát sáng.
Đi khoảng 1 lúc thì Đông Thanh dừng lại, cậu bất ngờ không dừng kịp liền dụng trúng Đông Thanh. Phía trước là Đông Nghi đang khoanh tay đứng chờ.
‘Lâu quá đấy’
‘Xin lỗi tỷ, tại có chút việc ạ, giờ muội tu luyện nha’
‘Rồi rồi’
‘Woa……..’
Khi Đông Thanh và Đông Nghi nói chuyện, cậu ngẩn ngơ nhìn xung quanh, những vách đá được vẽ những phù văn kỳ lạ. Đông Thanh đi vào 1 góc rồi ngồi xuống tu luyện.
‘Sao thế, ngạc nhiên phải không?’
‘Ha, à vâng, không biết ai vẽ những phù văn này a? Thật lợi hại’
‘He he, là tỷ đây vẽ đó!’
‘Wa!’
Đông Nghi ngẩn mặt dương dương đắc ý nói với Lãnh Mạc.
‘Không biết tỷ kiếm ở đâu ra những phù văn này thế?’
‘Hì, là do tỷ đây vẽ từ trong quyển sách mà gia gia đưa đó!’
‘Ồ, ra là vậy’
Đông Nghi chống nạnh, mặt ngẩn lên cười kiêu ngạo.
‘Không biết tỷ có thể cho đệ mượn quyển sách được không?’
‘À, thì được, nhưng làm gì đấy?’
‘Nghiên cứu chút thôi ạ’
‘À ừ, đây này’
Đông Nghi đeo 1 chiếc nạp giới, từ trong đó xuất ra 1 quyển sách nhìn khá cũ, nhưng vẫn còn đọc được, Lãnh Mạc đưa 2 tay đón lấy quyển sách.
‘Không ngờ tỷ có nạp giới a’
‘Hừm, trong làng dù lớn nhỏ gì thì cũng đều có nạp giới’
‘Ồ’
Nói xong, cậu từ từ mở quyển sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-dau-truyen-ky/63271/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.