Nghe được Đông Nghi nói như thế, Lãnh Mạc liền chết đứng 1 hồi, không hiểu tại sao cô ấy lại nói như thế. “Cậu không đi” ư? Đây chính là quyết định của cậu vào 2 năm trước, nói muốn đổi là đổi thì sao được. Cậu bình tĩnh lại, trong đầu suy nghĩ vẫn vơ vài chuyện linh tinh.
‘Tại sao tỷ lại nói thế?’
‘Tỷ….không biết nữa, chỉ là không muốn đệ đi…..’
‘Nhưng….’
Lãnh Mạc không thể nói nên lời trước gương mặt hiện lên vẻ mong chờ trong vô vọng của Đông Nghi. Cậu thở dài 1 hơi, chả biết bản thân phải thuyết phục cô như thế nào. Chẳng lẽ phải mang cô theo? Không thể được, dù cậu là Đấu Hoàng, nhưng ra ngoài thế giới đó nếu lơ đãng 1 chút thì cũng khiến Đông Nghi gặp nguy hiểm, huống hồ bản thân cậu còn chưa lo xong.
‘Xin lỗi tỷ, nhưng đệ không thể làm theo lời tỷ được’
‘Vậy à, không sao đâu, tự nhiên lại nói mấy chuyện này, xin lỗi đệ’
‘Tỷ……Tỷ cũng đừng buồn, đệ cũng sẽ về thăm tỷ và những người khác mà’
‘Thế thì tốt quá…..Vậy tỷ đi đây, tỷ còn vài việc nữa’
‘Vâng, tỷ đi cẩn thận’
Cậu đành phải từ chối lời đề nghị của Đông Nghi vì việc này đối với cậu rất quan trọng. Sau đó cô đảo bước ra về, gương mặt hiện lên vẻ thất vọng, cậu cũng không thể làm gì hơn. Trong căn nhà tràn ngập bầu không khí u buồn.
Lãnh Mạc ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, chau mày lại như nghĩ gì đó rồi lại lắc đầu, cầm lấy ly trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-dau-truyen-ky/1988037/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.