Khi Sakura tỉnh dậy, đập vào mắt nàng là một căn phòng xa lạ. Mà xa lạ thế nào tính sau đi, bây giờ nàng còn đang bận chửi tên khốn nạn kia dám dùng thuốc mê lên nàng đây, hại nàng bây giờ vẫn còn hoa mắt chóng mặt.
Mất một lúc để Sakura chửi xong, cũng tỉnh táo dần. Lần này nàng rất bình tĩnh, không vội chạy loạn tìm đường thoát. Mặc kệ đây là chỗ khỉ ho cò gáy nào, hắn đã bắt nàng đến đây đương nhiên đã có chuẩn bị sẵn, làm gì có chuyện dễ dàng để nàng chạy thoát như vậy. Vả lại Sakura cũng không muốn tốn calo vào mấy việc vô nghĩa như vậy, kiểu gì cũng có người tìm ra nàng....
Aizzz.... Mà nghĩ gì thì nghĩ, Sakura cũng không quên chuyện lần trước. Thật là một sự sỉ nhục lớn khi có một sự thật mình bị bắt cóc ngay trong cái khách sạn mình đã thiết kế ra. Đời đúng là quá khốn nạn mà....
Nhìn thời gian chắc nàng đã ngủ gần đúng một ngày rồi, một ngày chưa có cái gì vào bụng. Nàng cầm cự đến giờ là nhờ mấy miếng khoai tây chiên cuỗm ở phòng anh trai, ăn lúc trong thang máy trước khi bị bắt cóc.
Xuống giường, Sakura đi lại một vòng trong phòng tìm xem có bánh trái gì không để ăn đỡ cho đói, kết quả chả mò ra cái khỉ gió gì cả! Nản quá, nàng mới phải mò ra đến ngoài, ai ngờ vừa mở cửa ra, nàng đã gặp ngay cái kẻ nàng không muốn gặp nhất, chính là hung thủ bắt cóc Sakura.
Vừa thấy Sakura đứng ở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sasusaku-our-destiny/3191068/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.