Chuyển ngữ: Mờ Mờ
Faigel nghiến răng, y hơi tăng âm lượng lên, giọng nói trầm thấp vẫn đều đều như cũ: “Sachariah… Tôi sẽ không hỏi ý kiến của ngài nữa, mỗi một lời nói và hành động của ngài đều quyết định tương lai của ngài.”
“Không thiếu người thay thế cho ngài.”
Jofasa chỉ im lặng nhìn Faigel.
Hắn biết Nghị sự các hoàn toàn không xem hắn như một con người, mỗi lần nhắc tới hắn, bọn họ như nhắc đến một cái máy cần tập trung bảo trì.
Tốt nhất là hắn không có chính kiến của mình, chỉ cần đội vương miện lộng lẫy và điều hành Đế quốc này là được.
Nếu như hắn hoàn toàn thoát khỏi sự kiểm soát, hoàng đế đời tiếp theo sẽ được khởi động, lúc đó hắn sẽ bị vứt bỏ giống như số 799.
Jofasa ngước cằm lên, hơi nghiêng đầu, hắn như trút bỏ sự dựa dẫm và phục tùng đối với Faigel, vẻ mặt từ từ toát lên sự uy nghiêm trời sinh. Nếu như Lâm Thù còn sức bò dậy, anh sẽ phát hiện ra, Jofasa lúc này giống hệt như lần đầu hai người gặp nhau.
Đó là điệu bộ của kẻ bề trên nhìn xuống mọi người.
Trong miệng Jofasa phát ra một vài âm tiết hoàn toàn không giống với ngôn ngữ của bất cứ con người nào, mặt Faigel thoắt cái tái nhợt, y chưa kịp xoay người thì đã nghe thấy cửa xe mở ra đóng lại, sau đó, nòng súng lạnh lẽo chĩa vào eo y.
“Đừng nhúc nhích, thưa ngài Faigel.”
Đó là người còn lại ở trên xe.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, Faigel chỉ dẫn theo một tên công binh để xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474458/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.