Chuyển ngữ: Mờ Mờ
Lâm Thù không để ý kỹ ánh mắt của ngài Kim kia, anh nhanh chóng nghĩ đến một chuyện: “Có phải hắn ta cũng giống Lydia không…”
“Không phải.” Jofasa lập tức phủ nhận: “Tôi nhận ra được.”
“Tôi sẽ tìm người điều tra gốc gác của hắn ta, PCCE – 21 cũng phải đưa đi kiểm tra xem có vấn đề gì không rồi mới sử dụng, đừng lo.” Lâm Thù an ủi hắn.
Bây giờ không còn sớm nữa, Lâm Thù quyết định về nhà ăn cơm trước, buổi chiều sẽ nghiên cứu nhiệm vụ của quý bà Daisy, đề phòng trước vẫn tốt hơn.
Nghe thấy về nhà ăn cơm, vẻ mặt Jofasa lập tức trở nên hớn hở: “Bánh kem.”
“Ngài ăn bữa chính xong đã rồi nói tiếp, phải ăn hết cả rau không được chừa lại.” Lâm Thù không bao giờ nhường bước về mặt quy tắc, thậm chí anh còn chuẩn bị tâm lý để chờ đón vẻ mặt phụng phịu của Jofasa.
Thế mà sự chú ý của Jofasa lại bị cái khác thu hút, hắn nhìn với theo thứ gì đó ở xa xa.
Lâm Thù nhìn theo ánh mắt của hắn, dưới ánh hoàng hôn, một bé mèo nhỏ nhắn đang chạy về phía bọn họ.
Đó là một bé mèo màu cam, bốn chân màu trắng, vóc dáng nhỏ nhắn bé xinh nhìn rất dễ thương. Đúng ra trong khu thành phố mới của Senna không có động vật lang thang, nói không chừng là mèo của nhà nào đi lạc.
Bé mèo chẳng mấy chốc đã chạy đến dưới chân hai người, chỉ dám đi lòng vòng quanh bọn họ giống như sợ người lạ. Lâm Thù ngồi xuống vuốt lưng mèo con, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474443/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.