Chuyển ngữ: Mờ Mờ
Lâm Thù bị thương là một chuyện rất đau khổ đối với hai người bọn họ, vấn đề rắc rối đầu tiên là đêm nay anh phải tắm rửa thay đồ như thế nào.
Anh thì có thể mặc bộ đồ đen thui dính máu đi ngủ, nhưng trên xe chỉ có một chiếc giường, nếu làm bẩn người Jofasa thì không hay cho lắm.
Suy đi nghĩ lại, nếu nhờ Jofasa tắm rửa dùm anh thì hình như vấn đề này còn rắc rối hơn, vị hoàng đế này đến lật sách mà còn bị thương được, có thể chăm sóc cho người ta là Lâm Thù đã cảm ơn ông trời lắm rồi.
Nhưng hoàng đế lại không nghĩ như vậy, hắn đã làm thì phải làm đến nơi đến chốn. Chẳng bao lâu sau Jofasa đã lấy quần áo sạch cho Lâm Thù, bưng nước nóng đến, sau đó bắt chước theo những gì Lâm Thù hay làm thường ngày, giơ tay định cởi quần áo cho anh chàng thương binh tật nhưng chưa tàn này.
“Không, để tôi tự làm…” Lâm Thù lùi ra sau ghế sô pha, trên người anh có rất nhiều vết thương to nhỏ khác nhau, tuy Jofasa không mạnh tay nhưng dù sao vẫn là đàn ông. Nếu không cẩn thận sẽ làm vết thương nứt ra, chưa chết trong tay gián điệp mà đã bị hoàng đế hành chết rồi.
Hiếm khi Jofasa chủ động phục vụ cho người khác, lại bị Lâm Thù từ chối thẳng thừng. Hắn nhìn ra được Lâm Thù không tin tưởng hắn, bèn ấm ức kéo quần áo của Lâm Thù ra, cậy vào việc hôm nay mình không bị bệnh, Lâm Thù thì gần như tàn phế nên dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474435/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.