Editor: Mờ Mờ
Lâm Thù rẽ vào một ngã ba theo đội xe tải của Đầu Đinh dẫn đường, chạy xe không tới nửa tiếng là đã đến xưởng gia công mà bọn Đầu Đinh nhắc tới.
Xưởng gia công đá này không lớn lắm, chủ thể là căn nhà xập xệ điển hình của khu vực lạc hậu, nhìn có vẻ nhiều tuổi rồi, cạnh sân trước là một mảnh đất chất rất nhiều đá tảng, giống như bọn họ là một nhà máy đàng hoàng nào đó.
Lâm Thù bước xuống xe, chủ nhà đã đậu xe xong đi đến nở nụ cười với anh: “Sân sau của chúng tôi còn trồng rau cải, nuôi một ít gia cầm, nếu không phải khu đất chỗ này hoang vắng thì tôi thấy xây nông trại hoặc trang trại chăn nuôi cũng là lựa chọn không tồi.”
Ban đầu Lâm Thù lo lắng chỗ này cũng giống như nhà máy hóa chất ở thành phố cũ của Đế quốc, không khí bị ô nhiễm, dọc đường đến đây lại không cảm thấy có gì khác lạ, anh bèn quay đầu lại mở cửa ghế phụ, dắt Jofasa xuống.
“Đêm nay làm phiền rồi.” Lâm Thù vẫn giữ lễ phép theo thói quen của người phương Đông, hơi cúi đầu với Đầu Đinh.
Đầu Đinh xua xua tay, còn định đứng trước cửa trò chuyện mấy câu với Lâm Thù, bèn nghe thấy “tên quý tộc bị quân phản loạn bắt cóc” kia nói với giọng điệu như thể giận hờn: “Tôi lạnh quá.”
“Chậc chậc chậc, đúng là quý báu mà, có tí xíu gió thế thôi cũng chịu không nổi…” Đầu Đinh không nhịn được mỉa mai, thình lình duỗi tay ra bóp mặt Jofasa: “Da trắng thịt mềm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474418/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.