Chương trước
Chương sau
" Mạo hiểm đảo chọn lựa đảo chủ thi đấu.Như thế nào mà Mạo hiểm đảo không có đảo chủ à. , Du Dương đành hỏi, "Một đảo lớn như vậy, nhiều như vậy pháp tắc, còn có công năng cường đại Thương Thành, lẽ nào không có ai quản lý sao?”

"Mạo hiểm đảo xác thực không có đảo chủ! Hơn nữa hình như bây giờ cũng không có,cho nên đem các ngươi từ Hỏa Tinh và các nơi khác đưa tới, chính là để từ đó tuyển ra một đảo chủ mới a" . Thiện Nhược Thủy nói.

"Ách, không có đảo chủ? Thế những thứ bình thường trên đảo và cả mạo hiểm giả đều là do ai quản lý?" Du Dương lại hỏi.

"Đương nhiên là mạo hiểm đảo pháp tắc! Còn có cả cái này!" Thiện Nhược Thủy đối với Du Dương lắc lắc cổ tay chiếc đồng hồ huy chương.

Mạo hiểm đảo pháp tắc phi thường hoàn thiện,nó cùng đồng hồ huy chương của mạo hiểm giả xứng đôi vô cùng, khiến cho trên đảo mạo hiểm giả hình thành nhất động.Hoàn cảnh sống phi thường có trật tự.

"Móa,phải là mạo hiểm Vương cấp mới có tư cách tham gia! Không có đùa giờn a, ta mới là tam tinh mạo hiểm giả, nhất định là không có hi vọng tham gia rồi!" Nam Cung mập mạp ngồi dưới đất kêu lên, hắn cắt đứt Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy hai người nói chuyện.

"Thế nào, mập mạp ngươi muốn tham gia?" Du Dương nói

"Lão đại, là đảo chủ a! Nếu như làm đảo chủ của mạo hiểm đảo,thì sau này không cần sợ người khác dồn vào chỗ chết, đến lúc đó ngay cả vô dạ thành thành chủ Vô Giới Võ Thần đều phải nghe ta,lúc đó chúng ta Nam Cung gia tộc không phải trở thành gia tộc cường đại nhất Đông Thắng thần châu a! Thành lập một Nam Cung đế quốc cũng có thể!" Nam Cung mập mạp nói.

"Mạo hiểm đảo đảo chủ có quyền lực lớn như vậy sao? . Du Dương lại hướng phía Thiện Nhược Thủy hỏi. Nàng từ nhỏ ở mạo hiểm đảo lớn lên,cho nên hiểu biết so người khác hơn rất nhiều.

"Chưa có ai làm nổi mạo hiểm đảo đảo chủ, cụ thể có bao nhiêu quyền lực to lớn thì không ai biết trước được! Bất quá trên đảo thì Võ Thần nhiều như mây, nếu như có thể khống chế những Võ Thần này mà nói, cái suy nghĩ nhất thống tinh hỏa kia hẳn không phải là việc khó gì khó khăn!" Thiện Nhược Thủy phân tích nói.

Không đợi Du Dương nói tiếp, một bên Nam Cung mập mạp đã chẩn bị lên đường: "Lão đại, ngươi bây giờ đã là lục tinh cấp mạo hiểm gia, lấy thực lực bây giờ của ngươi, trong một tháng thăng cấp đến mạo hiểm Vương là không thành vấn đề! Lão đại nếu như ngươi đi tham gia mạo hiểm đảo chọn lựa đảo chủ thi đấu, ngài nhất định có thể thắng được. Trở thành mạo hiểm đảo đảo chủ a! Lão đại, ta rất tin ở ngươi" .

"Đúng vậy a, lão đại! Chúng ta cũng rất tin ở ngươi!"Đông Phương vô địch ba người lập tức hưởng ứng nói.

"Móa, dùng các ngươi rất có ích đó!" Du Dương trong lòng có dự định nói.

"Tốt, các ngươi bốn người đi đi! Chúng ta một tháng sau gặp lại nhau ở Cầu Vồng Thành!"

Du Dương cũng không muốn quản bốn tên này muốn làm gì.Hắn cũng không muốn mấy tên này ở lại làm bóng đèn, hắn còn muốn nhân cơ hội cùng Thiện Nhược Thủy hoàn thành triết lý nhân sinh của đời người, sao có thể để bốn người bọn họ theo chính mình làm vướng chân vướng tay. truyện copy từ thegioitruyen.com

Nam Cung mập mạp bốn cái đều là những người thông minh, biết Du Dương đang ở vào giai đoạn tán gái then chốt, cũng không dây dưa, trong giây lát liền biến mất trước mắt Du Dương.

Lúc này trên mặt đất bát đức hộ vệ Xích hiếu bọn người cũng đều tỉnh lại.

"Du huynh đệ, xin hỏi ngài có biết Thất hoàng tử của chúng ta đi về nơi nào không? . Xích hiếu cung kính hướng về Du Dương hỏi.

Du Dương thẳng thắn đáp: "Bị ta Giết rồi!" "A!" Tám người kinh hãi.

"Thế nào, các ngươi định vì hắn báo thù sao?" Du Dương hướng tám người hỏi

"Báo thù! Mấy người chúng ta không có cái năng lực đó! Xin hỏi Du huynh đệ thi thể của Thất hoàng tử chúng ta ở đâu. Chúng ta phải đem thi thể của Thất thu xếp cho tốt" . Xích hiếu nói.

"Sau đó thì sao?" Du Dương lại hỏi.

"Chúng ta tám người không làm tròn bổn phận, không thể bảo vệ cho Thất hoàng tử chu toàn , chỉ có thể lấy cái chết để tạ tội" . Xích hiếu nói.

"Bà mẹ nó!ta phục bốn người các ngươi rồi! Cái họ Xích kia cũng đâu phải cha ngươi cũng không là mẹ ngươi a.Các ngươi sao phải như vầy?”. Du Dương tức khí mắng to.

Xích hiếu tám người bị Du Dương mắng không dám lên tiếng, Du Dương liếc mắt nhìn tám người, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Hay như vậy đi, nói cho các ngươi biết,Thất hoàng tử của các ngươi không chết, bị cái gì mà Xích Diệt Thiên cứu đi rồi! Muốn tìm hắn thì các ngươi cứ theo cái phương hướng này mà tìm đi!"

Du Dương cố ý chỉ cho tám người một cái phương hướng ngược lại.

Xích hiếu tám người hướng phía Du Dương nói lời cảm tạ,sau đó theo phương hướng mà Du Dương chỉ đuổi theo.

Du Dương vô cùng tán thưởng mấy người này về lòng trung thành,định có ý thu phục nhân tâm mấy người này,nhưng đáng tiếc tám người này tinh thần trung thành vô cùng thuần chất, không để cho Du Dương một điểm cơ hội.

Du Dương tiếc hận nhìn tám người bọn họ rời đi, thầm nghĩ: "Bọn họ có thể sánh bằng Nam Cung mập mạp mấy người kia về lòng trung thành a! Hơn nữa thực lực cũng cao hơn. Xem ra có cơ hội ta phải hảo hảo mà giáo dục bốn cái tên kia một chút, để cho bọn họ hảo hảo mà hướng xích hiếu tám người học tập!"

Tất cả mọi người đều đã đi hết! Trụy Tinh Cốc thoáng cái biến nên yên tĩnh lạ thường.

Lúc này, trong cốc gió nhẹ khẽ thổi, cỏ thơm tản ra hương thơm mát nhàn nhạt, trong rừng chim nhỏ cất tiếng hót trong trẻo líu lo,trên đảo thanh âm hòa theo mùi hoa cỏ, vờn quanh tại thân thể của Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy.

Du Dương nói: "Nhược Thủy, thương thế của ngươi thật tốt rồi sao?

"Ân, đã không có trở ngại gì!" Thiện Nhược Thủy nói.

"Nếu như hiện tại cho ngươi chống lại quái thú vượn một sừng tóc vàng, ngươi có thể đánh thắng nó chứ?" Du Dương lại hỏi

Thiện Nhược Thủy thử vận một chút lực, cũng hoạt động một chút thân thể, sau đó khẳng định đáp: "Hẳn là không thành vấn đề!"

"Thật?" Du Dương lần thứ hai xác nhận nói.

"Thật" . Thiện Nhược Thủy thập phần khẳng định gật đầu.

"Ha...! Cái kia quá tốt!" Du Dương đột nhiên hưng phấn nhảy dựng lên.

Thiện Nhược Thủy không rõ vì sao Du Dương lại đột nhiên cao hứng như vậy (D: gà quá,sắp bị thịt mà cũng không biết ),đang lúc nàng nghi hoặc thì Du Dương đột nhiên ôm lấy nàng.

"A" Thiện Nhược Thủy còn chưa có kêu hết, đã bị Du Dương dùng môi để hôn che lại đôi môi nàng.

Du Dương tại lúc hôn Thiện Nhược Thủy đồng thời một tay ôm lấy cái eo nhỏ và dài của nàng, tay kia ôm lấy hai chân nàng, sau đó hai người từ từ bay lên bầu trời!

"Ân" ân" Thiện Nhược Thủy cật lực giãy thoát ra khỏi cái hôn của Du Dương, nàng kinh ngạc nhìn bốn phía, "Ngươi.. ngươi sao có thể ngự không phi hành?"

"Ha ha Du Dương nở nụ cười dâm đãng nhìn vào trong ngực của Thiện Nhược Thủy, hắn nói: "Chờ một lát đi lão bà của ta,sau đó ta sẽ nói cho ngươi biết!”

Du Dương ôm Thiện Nhược Thủy bay đến trên mặt hồ đầy sao. Sau đó thân thể trên không trung chậm rãi hạ xuống.

"Ngươi đây là muốn?" Thiện Nhược Thủy không rõ vì sao Du Dương một hồi muốn bay lên trời, một hồi lại muốn hạ xuống nước.”Ha ha.Tiểu bảo bối của ta! Chúng ta một lúc nữa muốn làm chuyện này. Đương nhiên không thể không lộ ra thân thể. Ta thì không sao cả, nhưng ngươi nếu như mông đít nhỏ mà bị nam nhân khác thấy ta đây lại bị chịu thiệt thòi rồi, cho nên chúng ta hay là ở dưới nước cho nó an toàn!”

Nói xong, Du Dương lại hôn Thiện Nhược Thủy, sau đó ôm nàng,rơi vào trong nước

Du Dương trước không có ở trong nước đem Thiện Nhược Thủy trực tiếp đẩy ngã, chủ yếu là bởi vì lúc đó Thiện Nhược Thủy thân thể có thương tích,hắn sợ nàng chịu không được chính mình chà đạp! Hiện tại Thiện Nhược Thủy thương tổn đã tốt lên tám tầng, Du Dương đâu chịu lại buông tha cho nàng.

Du Dương ôm Thiện Nhược Thủy rơi vào trong nước,sau đó Du Dương không có tạo ra lực trường lĩnh vực, Thiện Nhược Thủy cũng phi thường phối hợp với Du Dương, cũng không có tạo ra lực trường lĩnh vực cho mình.

Hai người ở trong nước lãng mạn hôn nồng nhiệt lẫn nhau!

Thiện Nhược Thủy trong lòng biết, hôm nay nàng là trốn không thoát nổi ma trảo của Du Dương! Trong lòng tuy rằng kinh hoảng, nhưng lại thập phần chờ mong. Tại vì Du Dương có ý định nói dối,cho nên Thiện Nhược Thủy đã thừa nhận chính mình có bản tính dâm nữ!

Du Dương dâm lưỡi thăm dò vào trong miệng Thiện Nhược Thủy,cho vào trong cổ họng nàng đi tìm cái lưỡi thơm tho, hắn hai tay cũng bắt đầu trắng trợn chiếm đoạt, tay trái chộp vào cái mông đầy đặn Thiện Nhược Thủy sau đó tiến về phía khe mông, tay phải đánh úp về phía hai ngọn núi bạch ngọc của nàng!

Du Dương hai tay đều tạo ra lực trường không gian nho nhỏ, sau đó dùng điện lưu kích thích những bộ vị mẫn cảm nhất trên thân thể của Thiện Nhược Thủy. Chiêu này chuyên dùng để chế ngự nữ tử thì Du Dương đã luyện tới mức lô hỏa thuần thanh, chiêu này xuất ra thì ngay cả những cô gái cương trực trong trắng cũng phải tước vũ khí đầu hàng.

Mà Thiện Nhược Thủy đã bị Du Dương nói dối là dâm nữ, nàng tại trước mặt Du Dương đã vứt bỏ tôn nghiêm, hoàn toàn buông ra tư tưởng bó buộc duyên phận, không chỉ tùy ý cho Du Dương trêu đùa, còn lớn gan hơn đáp lại trêu đùa của Du Dương.

Du Dương hai tay làm từng kiện từng kiện y phục của Thiện Nhược Thủy rơi xuống!

Rốt cục, trước ngực Thiện Nhược Thủy hai cái ngọc thỏ trắng như tuyết đã hiện ra tại trước mắt Du Dương!

Du Dương hai mắt phun ra lửa dục hừng hực, thoả thích xoa nắn lấy, Thiện Nhược Thủy đau nhức mặt nhăn nhíu, nhưng rất nhanh đau đớn lại biến thành một loại hưởng thụ!

Thiện Nhược Thủy dâm tính hoàn toàn bị Du Dương kích cho nổ tung! Nàng không cần Du Dương chỉ giáo thì đã chủ động xé toang y phục của Du Dương.

Du Dương bao quanh ở hai chân Thiện Nhược Thủy, đem chân nàng nhấc tới, làm cho hai chân nàng tại bên hông mình kẹp chặt, Du Dương cấp cho Thiện Nhược Thủy một ngụm lớn dưỡng khí, sau đó nhẹ giọng tại bên tai Thiện Nhược Thủy nói: "Tiểu dâm nữ, ca ca muốn tới" .

Thiện Nhược Thủy hai tay dời qua đầu của Du Dương, hung hăng hôn xuống,đồng thời phần eo hướng chìm xuống,đón nhận phối hợp cùng Du Dương.

Tại chỗ hai người chỗ giao hợp,tản ra nồng đậm hồng sắc tơ nước,hồng sắc tơ nước từ chỗ hai người rất nhanh di động, chậm rãi tỏa ra trong hồ nước.

Thí nghiệm lần đầu, uyên ương nghịch nước, hai người không biết mệt mỏi dây dưa liên tục.

Rốt cục, tại một lúc lâu sau đó, hai người đồng thời nhấm nháp những thứ quan trọng nhất của đời người.

Lúc này, Du Dương tạo ra mười mét xung quanh lực trường lĩnh vực,để cho Thiện Nhược Thủy có thể hảo hảo mà thở dốc một chút!

Thiện Nhược Thủy nghỉ ngơi chỉ chốc lát,ngay sau đó mãnh liệt tại đầu vai của Du Dương cắn một ngụm, để trả thù hành vi thô bạo của Du Dương!

"A! Nàng dám cắn ta! Xem ta dùng gia pháp để trị nàng đây" . Nói xong, Du Dương kéo Thiện Nhược Thủy qua hung hăng đánh hai cái lên mông nhỏ của nàng,lập tức trên làn da trắng nõn của nàng xuất hiện hai cái bàn tay to hồng.

"Sau này còn dám cắn ta không?" .

"A, ta không dám nữa!” Thiện Nhược Thủy đau nhức hai mắt rưng rưng muốn khóc, bất quá nước mắt không thấy đâu nhưng lại lộ ra yêu thích, "Cầu lão công ngươi tha cho ta đi!"

"Tha cho ngươi cũng được,nhưng phải xem biểu hiện của nàng đã!" Nói xong Du Dương đem đầu của Thiện Nhược Thủy ấn xuống dưới háng của mình,,

Thiện Nhược Thủy đôi mắt quyến rũ hướng về phía Du Dương, nhẹ nhàng mở cái miệng anh đào nhỏ của nàng ra,,

Nhất thời,cảm giác một cổ lửa nóng tập kích vào trong óc DD, trong lòng sinh ra một loại cảm giác chinh phục thỏa mãn.

Thiện Nhược Thủy động tác rất không lưu loát, nhưng Du Dương cũng là mới bắt đầu học, một lúc sau Thiện Nhược Thủy khóe miệng mang theo dịch nhờn, nhẹ nhàng đối với Du Dương nói"Lão công ta nghĩ muốn tiếp,dưới háng Du Dương long đầu côn lập tức lại dựng đứng lên.

Du Dương từ trong đồng hồ cùng trong không gian nén ép lấy ra một cái giường lớn trông rất thoải mái,sau đó một tay ôm lấy Thiện Nhược Thủy ném tới trên giường,cũng ngay tức khắc nhào tới, tiến hành công kích như cuồng phong vũ bão,

Hai người tại dưới nước điên cuồng triền miên tận mấy giờ, Thiện Nhược Thủy hoàn toàn bị Du Dương biến thành dâm nữ , chỉ là khi hai người nghĩ đến cách thức vừa qua, lại cảm thấy khó xử.Sự việc nàng làm đều là do Du Dương khiêu khích!

Sau khi điên cuồng xong, hai người trên giường ngủ say sưa!

Tuy rằng Du Dương ngủ, nhưng lực trường lĩnh vực lại do đệ nhị trí não khống chế vẫn đang hoạt độngbình thường, cũng đem một bộ phận phân tử nước xé rách thành dưỡng khí cùng hy-đrô khí,những khí vô dụng thì đều đẩy ra bên ngoài lực trường lĩnh vực.

Quá hồi lâu sau,hạ thể Du Dương bị cái cảm giác ngứa ngứa làm tỉnh giấc! Hắn nhìn về phía dưới háng mình, đã thấy Thiện Nhược Thủy không biết từ lúc nào đã tỉnh,đầu nàng tại dưới háng mình cùng nhau khẽ phồng lên,luyện tập kỹ xảo dùng miệng cho tốt.

"Ha ha tiểu dâm nữ, rất chuyên nghiệp nha! Đến đây nào, ca ca phải hảo hảo mà thưởng cho ngươi" .

Du Dương đem Thiện Nhược Thủy kéo đến trên người mình,

Đã từng nữ võ thần,Thiện Nhược Thủy hiện tại đã trở thành một người dâm tính mười phần!

Thiện Nhược Thủy đang ở trên người Du Dương tìm kiếm lấy cảm giác vui vẻ. Nàng đột nhiên cảm giác phía sau có người vuốt ve kiều đồn mình, cũng có một vật gì đó cứng rắn ở sau lưng nàng.

"A!" Thiện Nhược Thủy giật mình, nàng nhìn lạ, đã thấy một người cùng Du Dương giống nhau như đúc đang đứng ở sau lưng nàng!

"Lão bà, đừng sợ, đây là năng lực đặc thù của lão công ta, ngươi thấy sự tình này có thể có phúc rồi~!"

Thiện Nhược Thủy biết Du Dương sẽ không lừa gạt mình, cũng không có tâm tình suy nghĩ nhiều lắm, nàng thả lỏng thân thể, đi nghênh hợp với một người khác giống Du Dương.

Du Dương cùng Võ Thần phân thân của hắn một trước một sau đem Thiện Nhược Thủy kẹp ở chính giữa, biến nàng thành một cái bánh sandwich.

Thiện Nhược Thủy tiếng rên rỉ bắt đầu cất lên trong cuộc chiến,sau đó thì không có dừng lại.

Du Dương thầm nghĩ: "Tiểu dâm nữ, lão công sau này lại tạo ra thêm một cái phân thân, không thể để cho cái miệng nhỏ nhắn của ngươi cứ như vậy nhàn rỗi a!" (D: nóng quá )
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.