Hai bên giành giật cuối cùng trở thành vô ích, bốn vị cường giả đành ngưng chiến.
Cường giả có《 niệm lực thôi động 》 tầng thứ sáu cả giận nói với 3 kẻ tranh đoạt với mình:
-Lãnh Huyết, Vô Tình, Tác Mệnh! Kim Canh Thái Tuế này là do ta ngàn gian vạn khổ, mạo hiểm cả tính mạng ở cực bắc mới lấy được. Hôm nay ba người các ngươi chặn đánh muốn cướp lấy bảo vật của ta, ngày sau Liệt Cô Thành này nhất định sẽ tìm các ngươi tính sổ!
Nói xong Liệt Cô Thành hướng theo dấu cát dài do Du Dương để lại mà đuổi theo.
- Đại ca! Giờ sao? Chúng ta có nên đuổi theo hay không?
Tác Mệnh hướng kẻ cầm đầu 3 người là Lãnh Huyết hỏi. Bọn họ đều có phi hành khí của mình muốn đuổi kịp Du Dương hẳn không thành vấn đề.
- Nếu như đối phương thật sự là võ thần thì đó là kẻ mà chúng ta không thể chọc vào được! Chúng ta cứ đi theo tên họ Liệt xem tình hình thế nào đã rồi tính sau. Nếu có cơ hội lập tức giết hắn diệt trừ hậu họa!
Lãnh Huyết lạnh lùng nói.
Du Dương mở chiếc hộp bằng kim loại ra thì thấy bên trong là một cục mềm nhũn như cao su có ánh kim. Màu của nó giống hệt với màu của vách hộp.
- Đây là thứ mà mấy cường giả tranh đoạt?
Du Dương dùng tay thử một chút kéo dài nó ra. Kim khí này đàn hồi như cao su, một phần bị Du Dương kéo ra khỏi hộp lập tức biến đổi hình dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-kien-vo-dich/2150712/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.