Nhìn Du Dương ngoài cửa sổ, trong lòng Lam Hải Nguyệt không khỏi nổi nên đố kị. Kẻ như thế còn có tình yêu của chính mình, mà nàng phong quang vô hạn nhưng cũng không có cái quyền tự do yêu đương. Bên trong gia tộc thì nữ nhân vĩnh viễn chỉ là vật hi sinh cho ích lợi của họ, mà Lam Hải Nguyệt nàng là một ví dụ tốt nhất. 
 Thấy Du Dương đối với Trương Vũ Thiến quyết tâm không rời, Xích Kinh Thế trong mắt cũng xuất hiện một tia dị dạng! 
 Du Dương, buông tay đi! Ta đáp ứng ngươi cho dù ta có đi qua toàn bộ hệ ngân hà, ta cũng nhất định sẽ quay về tới tìm ngươi!" Trương Vũ Thiến hai mắt rưng rưng, trên mặt hạnh phúc yên lặng nói. 
 Du Dương dường như nghe được Trương Vũ Thiến hứa hẹn, rốt cục tư duy quá độ, hôn mê bất tỉnh, cả người từ trên không trung rớt xuống, biến thành bóng đen, cuối cùng biến mất trong trời đêm! 
 Rốt cục thoát khỏi Du Dương, Xích Kinh Thế thở phào một cái, đối với thuộc hạ lập tức nói: "Tắt đi lớp chắn từ trường, lập tức thông tri cho hình cảnh liên hành tinh, báo cáo có kẻ giết người, còn có ý đồ ám sát ta! Và từ trong nhà điều cao thủ tới đây, là cao thủ chân chính! Ta sống phải thấy người. Chết phải thấy sác! Còn có, trên người hắn còn có trang bị Võ Thần khí cụ ngự phong thoa. 
 Xích Kinh Thế muốn ép Du Dương vào con đường chết, 
Thần chí mê man Du Dương cảm giác được bên tai vù vù tiếng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-kien-vo-dich/2150671/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.