“Ngươi còn có nhân tính hay không, nàng ta đang bị thương nặng như vậy mà ngươi còn muốn… ngươi… ngươi… ngươi quả thực là cầm thú!” Diệp Mộng Hàm giận dữ, tiến lên tính giết Du Dương 
 “Thiến Thiến, ngươi không sao rồi!” Du Dương trên mặt đất nhảy dựng lên sung sướng. 
 “A! Ngươi… ngươi… ngươi là Du Dương?” 
 Du Dương đầu tóc cháy xém, quần áo rách bươm như xơ mướp, quả thật với bộ dạng bây giờ có là mẹ hắn cũng chưa chắc đã nhận ra ngay, cũng khó trách Trương Vũ Thiến tưởng hắn là sắc lang đánh bay ra ngoài 
 “Ngươi làm sao lại biến thành như vậy?” Thấy bộ dạng Du Dương thảm hại như vậy trong lòng Trương Vũ Thiến không nhịn được dâng lên cảm giác xót xa 
 Bên cạnh, Diệp Mộng Hàm chen miệng nói, “Hắn nghĩ ngươi không cứu được nữa nên vì ngươi mà tự sát nên mới thành ra như vậy đó! À, ngươi… vết thương của ngươi đâu rồi, làm sao mà khỏi nhanh như vậy?” 
 Diệp Mộng Hàm quay sang Du Dương nói: “Ngươi đã làm cái gì với nàng vậy?" 
 Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Du Dương. Đưa hai tay lên làm bộ dạng đầu hàng Du Dương nói: 
 “Ta vừa rồi thực sự là cái gì cũng chưa từng làm, ta đang muốn làm thì Thiến Thiến tỉnh lại, ta thề ta hứa ta đảm bảo là không có nói dối ngươi!” 
 Dù là ai hỏi, Du Dương cũng đùa cợt, vòng vo không chịu nói thật, cho dù hắn nói thật thì cũng chẳng có ai tin! 
Bởi vì Trương Vũ Thiến thương thế mới lành, Du Dương nhờ Diệp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-kien-vo-dich/2150615/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.