Trương Vũ Thiến làm sao mà có thể để cái mỏ sói của Du Dương hôn vào tay mình.
Trương Vũ Thiến nghiêng đầu, tay trái chặn ở ngực Du Dương, tay phải che ở trước mặt, Du Dương hôn phải lòng bàn tay của con nhỏ ngực lép Trương vũ thiến (lép mà chảnh, ta ghét =.=),cùng lúc nhắm giữa hai chân Du Dương mà xúc, dùng hơn 10 thất lực lượng, nếu 2 hòn bi Du Dương lên đến cổ, rõ ràng là thành vị thái giám chưa cuối cùng (đọc mà ta ghét nhỏ này ghê, hạ thủ quá hiểm độc)
BA~!
Du Dương dùng bàn tay chặn Trương Vũ Thiến , bảo vệ tính mệnh “cậu em” của mình.
Du Dương toát mồ hôi lạnh, thầm nghĩ không ngờ cô nàng này hạ thủ dkm quá hung ác, hay là bảo trì tại khoảng cách tương đối cho nó an toàn, Du Dương buông Trương Vũ Thiến, rút người về, nói: "Chuyện yêu đương chúng ta hôm nay cứ bắt đầu từ tay đã, hôm sau sẽ lên 1 tầm cao mới!"( ô cái s…t tự tin thế)
Nói xong, Du Dương trốn đi xuống lầu"Hừ! Coi như ngươi chạy nhanh!" Trương Vũ Thiến nhìn bóng lưng Du Dương la lớn!Tuy rằng nàng trên miệng hận, bất quá trong nội tâm nàng cũng vui thích.
Gái xuân xanh, có người nào không muốn nói chuyện yêu đương đấy."Ân? Phi phi phi! Ta đang nghĩ vớ vẩn cái gì thế này! Thật là đáng giận, ta làm sao lại nghĩ cái kia! Thế nhưng. . .
Hắn lớn lên so với kia cái La Hoành Hành mạnh hơn nhiều, tuy rằng miệng ba hoa đi một tí. . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-kien-vo-dich/2150542/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.