Du Dương bắt được mắt cá chân của Trương Vũ Thiến: "Thiến Thiến, có gì chúng ta hảo hảo nói chuyện, tại sao cứ động chút là lại động chân động tay như vậy!"
"Buông!" Trương Vũ Thiến kêu lên.
"Ai nha! Thiến Thiến tại sao ngươi lại không mặc quần dài, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, mặc váy khi xuất cước sẽ làm lộ phong quang! Bất quá ngươi yên tâm, hiện tại không có ai nhìn thấy đâu, không ai biết là hôm nay ngươi mặc under màu gì đâu!" Du Dương nắm mắt cá chân Trương Vũ Thiến nói.
Nghe Du Dương nói thế Trương Vũ Thiến vội vàng che cái váy của mình lại.
Du Dương buông chân Trương Vũ Thiến ra: "Thiến Thiến hồi nãy ta nói thật đó, ta thật sự có biện pháp làm cho ngực của ngươi trở nên lớn hơn!"
"Ngươi còn nói!" Trương Vũ Thiến căm tức nhìn Du Dương, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
"Ta toàn nói thật! Nếu không, ta có thể thề!" Du Dương giơ tay trái nói.
xem tại truyentop.net
"Ngươi thực dám thề?"
"Thật!" Du Dương trả lời chắc chắn.
"Hảo! ngươi theo ta ra ngoài!" Trương Vũ Thiến cho Du Dương cất sách vở sau đó hai người đi ra ngoài: "Ngươi dám đem lời nói vừa rồi nói lại một lần không?"
"Ách..." Du Dương trầm mặc.
"Ha ha, không dám sao!" Chuyện lần trước Du Dương nói dối bị sét đánh, Trương Vũ Thiến nhớ rất rõ.
Du Dương nhìn lên trời thầm nghĩ: "Hiện tại bầu trời trong xanh không gợn mây, ta lại không có nói láo, ta sợ cái chim này!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-kien-vo-dich/2150531/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.