Trên mặt đầy rã rời, Địch Thanh buồn bã nói:
- Trong rượu có độc, trong lòng càng độc. Ngài chỉ nhìn quyền vị, nhưng không biết trong lòng thần chỉ có Vũ Thường. Trong lòng ngài có lẽ cái gì cũng không bằng giang sơn, nhưng không biết cả giang sơn trong mắt Địch Thanh cũng không bằng Vũ Thường mở mắt nhìn.
Trên mặt Triệu Trinh cuối cùng có ý hổ thẹn, muốn nói cái gì, nhưng môi lay lay động cuối cùng không có nói gì.
- Thần chỉ là thiếu niên nhà nông, gặp gỡ ngẫu nhiên, tới chức tướng vị hôm nay, trong mắt ngài và những bá quan đó, thần không có lý do tiến bước nữa. Do đó các người trước sau nghĩ thần giống như các người, đạt được giang sơn có tác dụng gì chứ?
Trong mắt Địch Thanh đầy là cảm thán, nhìn Triệu Trinh nói:
- Còn không phải giống ngươi? Hay giống Nguyên Hạo? Giang sơn càng nặng, cũng không bằng một Vũ Thường. Ngài có biết tại sao Trương mỹ nhân muốn hại thần?
Triệu Trinh cắn răng nói:
- Trương mỹ nhân không có lỗi.
- Cuối cùng ngài vẫn không tin thần.
Địch Thanh phiền muộn nói:
- Nhưng thần vẫn muốn nói, con gái của Bát vương gia không phải Dương Vũ Thường mà là Trương mỹ nhân!
Một lời vừa rơi, điện im lặng không tiếng động. Triệu Trinh lảo đảo về phía sau mấy bước, thất thần nói:
- Cái gì? Không thể, không thể. Ngươi gạt ta!
Đột nhiên khàn giọng quát:
- Địch Thanh, ngươi gạt ta! Bây giờ cô ấy chết rồi, ngươi đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902963/quyen-3-chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.