Nếu không có thần, tại sao Địch Thanh biến được như vậy?
Bàng Tịch trầm lặng hồi lâu nói:
- Rất nhiều chuyện, chỉ có thể nói tin thì có, không tin thì không.
Triệu Trinh đột nhiên cười, nói:
- Nếu không có thần linh, chỉ có thể có một giải thích, đó chính là đồng tiền Địch Thanh sử dụng, nhất định là hai mặt đều là chữ!
Lại nghĩ lúc trước cùng Địch Thanh chạy nạn, Địch Thanh mưu kế đầy rẫy. Mấy năm này, đương nhiên Địch Thanh vận dụng mưu kế đương nhiên càng dày công tôi luyện rồi.
Bàng Tịch cười, cũng không nói nhiều.
Triệu Trinh cũng cười, cho rằng đoán ra mưu kế của Địch Thanh, rất đắc ý, lại hỏi:
- Sau khi Địch Thanh cầu thần, lại làm chuyện gì?
Bàng Tịch trầm ngâm hồi lâu mới nói:
- Theo quân tình mới nhất, Mã Chí Thư biết Địch Thanh tiến đến, đãthu hẹp binh lực, ý muốn kéo dài chiến tuyến, kéo dài mệt mỏi quân Tống. Mà tết Nguyên Tiêu tới, Địch Thanh hành quân đường dài, suy xét khả năng binh sĩ mỏi mệt, trước tiên đi trước ba trăm dặm Côn Lôn Quan đóng quân mấy vạn tại Giang Bắc, đứng vững gót chân, đối kháng với năm mươi ngàn đại quân của Mã Chí Thư tại núi Mã Độ trăm dặm phía đông bắc Côn Luân quan. Sau đó Địch Thanh lệnh đại quân tiếp tục từ từ vào theo, binh sĩ tạm nghỉ mười ngày, nghỉ tết trước, sau đó cùng Mã Chí Thư quyết một trận tử chiến.
Triệu Trinh nghe quân tình đó, trong lòng khẩn trương, nóng lòng mong muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902954/quyen-3-chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.