Địch Thanh rất khó nuốt nước bọt, chậm rãi nói:
- Bọn họ quỳ đối nhau... giống như... giống như...
Ảo cảnh đó thật sự không thể tưởng tượng, hắn không thể nào nói tiếp. Nhưng ảo cảnh đó xuất hiện hai lần, chẳng lẽ... có ý đặc biệt gì?
- Bọn họ quỳ đối nhau, chẳng lẽ là đang bái thiên địa?
Phi Tuyết thản nhiên nói.
Địch Thanh vội nói:
- Không phải, không hẳn vậy, bọn họ giống như là đang lập lời thề... nói cái gì...
Lại khó có thể mở lời tiếp, cũng không biết mở miệng nói thế nào, nhưng lời thề đó hắn cũng không thể nào quên được.
Ta Đoàn Tư Bình... Đường Phi Tuyết không cầu cùng sinh, nhưng cầu cùng tử, đời đời kiếp kiếp, tình này không đổi!
Phi Tuyết khẽ thở dài, trong giọng nói cuối cùng có gợn sóng:
- Ngài cũng nói rồi, đó là ảo cảnh, ảo cảnh... hoàn toàn không chính xác được.
Địch Thanh rất là do dự, không đợi nói nữa, nghe Phi Tuyết khinh nhạt nói:
- Tại sao Hương Ba Lạp lại trở thành như vậy, ngài muốn nghe thử không?
Chẳng những Địch Thanh hơi run, cho dù Quách Tuân vẫn trầm lặng cũng không kìm được nói:
- Muốn, cô nương mời nói.
Dưới gầm trời này, ngoại trừ Nguyên Hạo, Cốc Tư La, e rằng chỉ có Phi Tuyết mới biết rốt cuộc Hương Ba Lạp xảy ra chuyện gì. Quách Tuân tuy gặp qua Cốc Tư La, nhưng ngoại trừ từ trên tay Cốc Tư La có được tấm bản đồ, không có được nhiều tin tức liên quan về Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902942/quyen-3-chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.