Nhưng Địch Thanh đã biết bất luận Chiên Hổ, Dã Lợi Trảm Thiên sống chết, Phi Tuyết đều không để trong lòng. Phi Tuyết lo lắng chính là vì Phi Ưng tới gần quầng sáng đó.
Địch Thanh đã rơi xuống mặt đất, thì muốn bổ nhào qua Phi Ưng, đột nhiên nghe thấy Quách Tuân hô:
- Địch Thanh!
Địch Thanh cảm giác trong tiếng hô đó hàm chứa ý gấp gáp, quay đầu nhìn thì thấy Phi Tuyết đã từ trên không ngã xuống. Địch Thanh thân thủ nhanh nhẹn, nhưng Phi Tuyết không thể. Phi Tuyết nóng lòng xuống, đứng không vững, từ phía trên rớt xuống. Địch Thanh không cần suy nghĩ, không quan tâm Phi Ưng nữa, vận động đôi tay bay người tới đón.
Nhưng nguồn lực đó quả thật quá lớn, Địch Thanh dù là trước có chuẩn bị, cũng bị nguồn lực xông tới đó cản người té ngã, hóa giải thế đến. Giây khắc chạm được Phi Tuyết, trong đầu Địch Thanh có ánh sát chợt lóe, cảnh tượng trước Hoàng Nghi Môn lại hiện ra lần nữa.
Nhưng lần này, y ôm Phi Tuyết.
Phi Tuyết biến nguy thành an, không có chút ý vui mừng, lo lắng nói:
- Địch Thanh, kéo Phi Ưng ra!
Lúc này Phi Ưng đã tới dưới quầng sáng, y dùng tay máu từ trong ngực móc ra món đồ hình quả cầu, điên cuồng hô:
- Ta mang nó đến rồi! Người nhìn thấy không? Ta mang nó đến rồi! Người nhìn thấy không?
Ai cũng không hiểu Phi Ưng nói là ý gì.
Địch Thanh không hiểu tại sao Phi Tuyết vội vàng như vậy, nhưng chuyện Phi Tuyết muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902939/quyen-3-chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.