Thân thể Địch Thanh run lên, hắn rất muốn mở cửa động mà nhảy xuống, nhưng lại bị Quách Tuân chụp được. Trong mắt Quách Tuấn cũng có hoang mang, nhưng chẳng qua anh ta lại lắc đầu, Địch Thanh hiểu ý Quách Tuân muốn bảo hắn nhìn xem tình hình rồi hẵng nói. Mặc dù trong lòng Địch Thanh nóng như lửa đốt nhưng hắn vẫn hiểu Quách Tuân làm như vậy tự nhiên là có lý của anh ta.
Thân thể Phi Tuyết cũng khẽ run, trên mặt nàng chợt hiện lên sự sợ hãi. Nàng dường như hiểu biết nhiều nhất đối với Hương Ba Lạp, nàng cũng không phải lần đầu đến Hương Ba Lạp này, nếu có nguyện vọng thì cũng đã sớm cho qua, vậy nàng đang sợ hãi điều gì?
Bên dưới lúc này chìm vào trong yên lặng.
Yên lặng như nước, bên cạnh đó còn mang theo sự lạnh lẽo đầu đông.
Không biết qua bao lâu, Gia Luật Hỉ Tôn mới cười nói:
- Tại hạ đương nhiên có thể coi là một trong hai người đó. Không biết có ai phản đối không?
Lúc hắn ta hỏi thì đồng thời ánh mắt cũng xẹt qua trên người Thiện Vô Úy và Dã Lợi Trảm Thiên.
Hắn ta căn bản không coi trọng Chiên Hổ cùng những kẻ hạ đẳng kia, Phi Ưng thì trọng thương, căn bản mất đi cơ hội tranh đoạt nguyện vọng. Hắn ta mang Phi Ưng tới đây chẳng qua là vì một lý do khác. Nhưng hiện tại thoạt nhìn thì hắn ta cản bản không cần Phi Ưng.
Đối thủ của hắn ta thật ra cũng chỉ có Thiện Vô Úy và Dã Lợi Trảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902933/quyen-3-chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.